Truyện Sex Bí mật của vợ tôi – Tác giả Leysek

Phần 39

Sau cú sốc tại nhà Tùng, Hạ Vy đã biết mình là ai trong mắt Tùng, nàng rơi vào trạng thái tột cùng của sự thất vọng và buồn chán. Lần này có lẽ là quá đủ để Hạ Vy tỉnh ngộ ra một điều rằng trong mắt Tùng, ” nàng chỉ là một con phò.. ” Hai số điện thoại Hạ Vy đều tắt, nàng không muốn nghe bất cứ cuộc gọi nào, không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào nữa từ một tên sở khanh đểu cán như Tùng. Hai tối nay lúc nào Tùng cũng đến và gõ cửa bên ngoài nhưng Hạ Vy nhất quyết không mở, nàng không muốn Tùng bước chân vào cái nhà này thêm một lần nào nữa, mặc kệ hắn ta đứng bên ngoài lảm nhảm cả tiếng đồng hồ xin lỗi và năn nỉ tha thứ.

Vì Mạnh sắp về nên Hạ Vy bắt buộc phải mở điện thoại, thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ và rất nhiều tin nhắn của Tùng gửi đến nhưng nàng không thèm đọc và xóa hết luôn. Tuy nhiên có một điều Hạ Vy không ngờ đến là khi Tùng gọi không được thì nó lại nhắn tin vào facebook cho nàng, mà cái nick facebook đó thì Mạnh lại có mật khẩu.

Chỉ còn mấy hôm nữa thôi là được về với gia đình, Mạnh hì hục đóng gói ít đồ để về làm quà cho vợ và những người thân. Hai hôm nay gọi về cho vợ không được thì Mạnh hơi bực mình, nhưng cái bực chuyển sang cái lo vì không biết ở nhà có chuyện gì xảy ra với Hạ Vy không.

Từ lâu Mạnh đã biết vợ mình ngoại tình, bởi đã có nghi ngờ từ trước và cộng thêm có người bạn đã nhắn tin cho anh rằng đã hai lần nhìn thấy Hạ Vy đi vào nhà nghỉ với người việt nam. Đã mấy lần Mạnh định hỏi chuyện đó, nhưng anh lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, bình tĩnh đến nỗi hàng đêm chịu đựng sự mất ngủ dày vò. Mạnh muốn để cho Hạ Vy tự nói ra điều đó, anh chờ xem vợ mình bao giờ mới tỉnh ngộ và quay về với gia đình. Chính vì suy nghĩ đó mà sau này Mạnh hối hận, giá như anh tàn bạo một chút thì đã không đẩy Hạ Vy vào bi kịch của kiếp làm gái.

Mạnh vẫn vào facebook của vợ hàng ngày nhưng cũng chẳng tìm kiếm được gì vì rất ít khi Hạ Vy dùng face book từ ngày anh biết được mật khẩu. Do hai hôm nay gọi về không được nên Mạnh linh tính đã có chuyện gì đó xảy ra, anh để facebook của Hạ Vy online 24/24h để xem có manh mối gì không.

Buổi chiều đang ngồi làm việc trên máy thì Mạnh bất ngờ thấy nick của Hạ Vy báo có tin nhắn đến. Lúc chờ mãi thì chẳng bao giờ thấy, lúc chẳng có hy vọng gì thì lại bất ngờ có. Mạnh đọc tin nhắn của một nick ảo gửi cho Hạ Vy, tuy không biết người đó là ai nhưng nội dung tin nhắn thì cho Mạnh biết rằng người đó chính là tình nhân bí mật của vợ mình bấy lâu nay. Đang định đóng kịch là Hạ Vy để lật mặt xem chủ nhân cái nick ảo là ai thì Mạnh dừng lại vì thấy tin nhắn của Hạ Vy đã được gửi cho cái nick ảo đó. Mạnh phải dừng công việc lại, anh tỏ ra hồi hộp ngồi đọc xem hai người nói chuyện gì. Và ngay ở những dòng đầu mà Hạ Vy viết thì Mạnh đã cực kỳ sốc và choáng váng, nhưng anh cố bình tĩnh ngồi đọc để nắm bắt hết được chuyện gì đã xảy ra với vợ và tên tình nhân kia :

e cũng là con ng mà
sao a ác thế

– E nói đủ chưa? A biết a sai, a cũng đã xin lỗi rồi mà.
– Thôi nín đi a thương, a biết e buồn e cáu nhưng a không biết tại sao a lại thích thế
– e k thích thì thôi a k ép nữa


Mọi người bên ngoài nghe thấy tiếng đập phá bên trong thì liền mở cửa chạy vào xem có chuyện gì xảy ra. Nhìn thấy bàn phím, điện thoại và giấy tờ ngổn ngang dưới đất, chưa hiểu chuyện gì đang định hỏi thì ngồi khóc hu hu như một đứa trẻ. Mọi người làm sao hiểu được nỗi đau đớn cùng cực mà Mạnh đang phải chịu đựng. Nghĩ đến cái câu của vợ phải van xin người khác cho nàng được sống cái kiếp con người thì Mạnh lại khóc to hơn. Nghĩ đến mình là chồng còn không có cái quyền như vậy, thế mà người ngoài lại dám ngang nhiên không cho cô ấy được quyền sống như con người… Mạnh vừa thương vợ vừa cay hết cả sống mũi khi nghĩ đến điều đó. Ai mà có thể ép được vợ mình đi làm đĩ, làm cave kiếm tiền cho nó? Ai? Mạnh đứng lên mặc kệ mọi người đứng xung quanh đang xem chuyện gì xảy ra với anh, lao ngay ra ngoài trước ánh mắt ngơ ngác của những người ngoài cuộc.

Biết là Hạ Vy đáng trách và đáng tội, nhưng lúc này Mạnh không quan tâm điều đó cho lắm. Nếu như là một người bình thường xa lạ rơi vào cái bi kịch đó thì Mạnh chắc chắn cũng sẽ nhảy vào cứu giúp. Vậy đây là vợ anh, tại sao lại có thể thờ ơ đi qua được? Mạnh muốn về ngay Việt Nam lúc này để cứu vợ, muốn về ngay lúc này để giết thằng chó đẻ kia đã đầy đọa Hạ Vy. Vé máy bay đã đặt là ngày kia mới bay nhưng Mạnh đã gọi điện xin đổi vé và muốn có một chuyến sớm nhất có thể. Lúc này với Mạnh không có gì là quan trọng bằng gia đình, kể cả là công việc dù có bận đến đâu. Mạnh âm thầm lặng lẽ kéo vali ra sân bay, đầu anh nặng trĩu với bao suy tư, và có lẽ mấy tiếng ngồi trên máy bay đã giúp anh bình tâm phần nào khi nghĩ đến những chuyện đã xảy ra với Hạ Vy.

Trong khi đó ở nhà, Hạ Vy đang trang điểm để đi đến cuộc gặp mặt nói chuyện cuối cùng với Tùng. Nàng trang điểm lộng lẫy để cho Tùng biết là mình không sao, vẫn có thể đứng lên để sống tiếp cho dù không có nó trong cuộc đời này nữa.

Khi đến nơi đã thấy Tùng đứng đó chờ như rất lâu rồi, Hạ Vy tiến lại gần đứng có khảng cách, khuôn mặt nàng cố tỏ ra mạnh mẽ cho dù trái tim đang rỉ máu.

– Giờ em định như thế nào? Em có tha thứ cho anh không? Mấy ngày nay anh đã quá mệt mỏi rồi. – Tùng nhìn Hạ Vy rồi lên tiếng trước, nó hỏi thẳng vào vấn đề.

– Anh nghĩ mỗi mình anh là mệt mỏi? Anh định xin lỗi đến bao giờ nữa vậy? Thôi em không muốn nghe cái từ xin lỗi thêm lần nào nữa đâu, em mệt mỏi lắm rồi. Mình chấm dứt tại đây nhé. – Hạ Vy cố gắng thốt ra câu chốt hạ vấn đề.

– Anh biết anh đã làm em chịu bao đau khổ, anh mong em tha thứ… một lần này nữa thôi… anh hứa đấy. – Tùng vẫn cố gắng thuyết phục Hạ Vy suy nghĩ lại quyết định chia tay.

– Em chán nghe lời hứa của anh lắm rồi. Mà chồng em cũng sắp về, em nghĩ mình chia tay cũng là hợp lý cho cả hai.

– Nhưng người em yêu là anh chứ không phải là nó. – Tùng nói to câu đó để cho Hạ Vy hiểu là nàng yêu ai.

Hạ Vy im lặng vì nàng không thể phủ nhận là nàng yêu Tùng hơn. Nhưng bỏ Mạnh thì không bao giờ, mà theo Tùng thì cũng không được vì nó chỉ coi nàng là một con phò không hơn không kém. Nghĩ đến điều đó, Hạ Vy quyết tâm lần này chấm dút bằng được :

– Vâng, anh nói đúng. – Nhưng Mạnh lại yêu em hơn anh đấy. Và anh ấy cũng không bao giờ coi vợ anh ấy là con phò cả.

– Thôi em đừng nhắc lại câu đó nữa được không. Anh đã bảo anh biết lỗi rồi mà. Em sống với hắn ta sẽ không bao giờ được hạnh phúc cả.

– Nhưng chắc chắn cũng không bao giờ bị đau khổ như sống với anh. Hạ Vy nhếch mép lên đáp lại, và chưa dừng lại ở đó, nàng tiếp tục nói và vạch trần bộ mặt của Tùng ra :

– Vì yêu anh mà em bất chấp tất cả, vì yêu anh mà em đã không nghe lời khuyên của mọi người. Đúng như mọi người nói, em thấy anh đúng là loại không có một chút tính người. Em kêu gào đau đớn khi bị 5 thằng tây đen địt, vậy mà anh có thể đứng quay phim và cười thỏa mãn. Anh có phải là người nữa không hả Tùng?

Bị Hạ Vy công kích, Tùng biết lỗi nên cúi đầu nhận tội :

– Anh biết lỗi rồi mà em, anh cũng chẳng hiểu sao mình lại thích thế.

– Anh biết tại sao không? Tại vì anh chỉ coi em là con phò thôi nên làm gì có sự xót xa trong trái tim anh. Thôi đừng đóng kịch nữa, từ nay hãy để cho em được yên đi. Hai tháng làm đĩ kiếm tiền cho anh trả nợ cũng coi như là em cám ơn anh cũng đã cho em được hạnh phúc vài lần. Mạnh sắp về và mong anh đừng làm phiền cuộc sống của vợ chồng em nữa. Em nói vậy chắc anh hiểu chứ! Thôi em đi về đây, chào anh.

Hạ Vy vừa bước đi thì Tùng gọi lại :

– Khoan đã em! Anh muốn nói điều này cho em biết.

Hạ Vy quay lại, mặt cố tỏ ra đanh thép hỏi :

– Anh nói đi. Em không có thời gian nhiều đâu.

Tùng nhếch mép cười, nó hiểu lần này Hạ Vy đã quyết định chia tay hẳn rồi chứ không phải là giận dỗi vài hôm như mọi khi. Vẫn còn con át trong tay, tình thế bắt buộc Tùng phải lôi ra để ép Hạ Vy, tuy là bỉ ổi nhưng tính nó vốn bỉ ổi sẵn rồi mà.

– Những bức ảnh và clip hôm nọ hình như em chưa được xem, vậy để hôm nào chồng em về thì anh sẽ gửi cho hai người nằm ôm nhau cùng xem nhé. Tùng thấy thỏa mãn và vui sướng khi nói ra điều đó, nó đoán chắc Hạ Vy sẽ sợ xanh mặt và lại quỳ xuống cầu xin nó đừng làm như vậy.

Hạ Vy cũng đã lường trước được sự việc như thế này, khuôn mặt của nàng tỏ ra bình thản, thậm trí miệng nàng còn mỉm cười khiến Tùng ngạc nhiên đến đáng sợ. Hạ Vy đã mong chờ Tùng nói ra điều đó, bởi như vậy nàng cũng không hối hận khi quyết định chia tay với người mình yêu… nàng đã rõ mười mươi bộ mặt thật của Tùng.

– Anh không phải lôi chuyện đó ra để dọa em đâu. Vì em sẽ là người nói hết cho Mạnh biết.

Tùng hơi bất ngờ, nhưng bản tính mưu mẹo có sẵn nên nó tỏ ra bình thản. Nó tiếp tục chiêu trò dọa dẫm :

– Ok, em có thể nói cho Mạnh biết hết mọi chuyện nhưng anh nghĩ chắc em không dám nói với bạn bè hay gia đình của mình đúng không?

” Quá bỉ ổi và đê tiện… ” đó là những gì mà Hạ Vy nghĩ được lúc này về Tùng. Thấy Tùng đã chơi trò khốn nạn ra thì Hạ Vy cũng không còn gì để mất, nàng quyết chơi canh bạc này đến cùng :

– Ok thôi nếu điều đó làm anh hài lòng. Anh cứ nói cho mọi người biết đi.

– Em có chắc lời mình nói không đấy Vy? Em biết hậu quả sẽ ra sao rồi chứ nếu như mọi người biết em đã từng làm gái.

– Anh cứ nói luôn là em làm cave đi, sao lại lịch sự dùng từ làm gái vậy. Anh cứ nói thoải mái đi, nhưng anh nên nhớ một điều nếu em chết thì cũng khối thằng chết theo đó. Anh biết là chó đã bị dồn vào đường cùng là nó sẽ cắn loạn lên như thế nào phải không?

Tùng giật mình và cũng hơi toát mồ hôi khi thấy Hạ Vy bình tĩnh và mạnh mẽ đối đáp như vậy. Chưa bao giờ nó cảm thấy toát mồ hôi trong cuộc đấu trí với đàn bà như ngày hôm nay. Biết Hạ Vy đang ám chỉ dọa lại mình, nhưng chưa biết nàng cầm cái gì trong tay để dọa nên nó bình tĩnh thăm dò :

– Em nói vậy có ý gì thế? Em làm anh sợ rồi đấy.

– Em không dọa anh đâu. Anh cứ thử làm đi rồi sẽ biết. Anh nghĩ rằng cầm trong tay vài bức ảnh đó mà mang đi dọa mọi người được à? Trẻ con mới chơi trò đấy thôi. Anh quên rằng trong tay em cũng có vài thứ quan trọng mà có thể khiến anh và lũ bạn đi tù bóc lịch không?

Tùng toát mồ hôi thật sự vì biết rằng Hạ Vy không phải dọa xuông, nhưng vẫn chưa biết là nàng có thứ gì nên nó lắp bắp hỏi :

– Em.. em.. có cái gì?

Hạ Vy thấy Tùng đã bắt đầu sợ hãi, nàng mỉm cười đắc ý và không muốn giấu nên nói ra cho Tùng biết :

– Chẳng có gì quan trọng ngoài những tin nhắn anh gửi cho em. Mà những tin nhắn đó toàn là hẹn khách mấy giờ, nhà nghỉ nào, thu bao nhiêu tiền… v.. v… cũng có vài tin nhắn do em mệt mỏi không muốn đi nhưng anh cứ dục và ép em phải đi bằng được. Vậy anh xem nếu đưa cho công an thì liệu có sao không nhỉ? Mà em nói luôn để anh về bảo với lũ bạn của anh rằng nếu như chúng nó đưa chuyện của em lên mạng hay cho ai đó biết thì cũng không được yên ổn với em đâu. Đời em tan nát thì em cũng sẽ cho mọi thứ nát hết, chắc chắn cũng khối thằng phải li dị vợ đó.

Nhìn thấy Tùng im lặng, Hạ Vy biết mình đã đạt được điều mong muốn nên chốt câu cuối rồi quay mặt bước đi không hối tiếc:

– Thôi em nói đủ rồi, anh làm gì thì hãy nghĩ kỹ lời em nói nhé. Em không dọa đâu. Em về! Vĩnh biệt anh.

Chưa bao giờ bị thua, vậy mà lần này phải nhận mình thua cuộc, Tùng tiếc nuối khi để cho Hạ Vy ra đi khỏi đời nó một cách dễ dàng. Cầm chiếc điện thoại trong tay, Tùng hét to lên rồi bất giác ném luôn chiếc đt iphone chứa nhiều nội dung tuyệt mật xuống hồ nước…..