Truyện Sex Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 9

Phần 12

“Ầm ầm”

“Rào rào”

Cơn mưa ngày càng nặng, sấm chớp nổ lên liên hồi như không muốn ngừng lại, cây cối hai bên vách núi uốn mình chịu đựng từng cơn gió mạnh mẽ thôi ngang qua.

“Bì bỏm bì bỉm” – Tiếng bước chân đi trong mưa của một ai đó.

Ánh mắt người đó kinh ngạc nhìn trước mặt có hai cái xác be bét máu đang nằm. Không một chút suy nghĩ, người đó lập tức tiến lại đem hai cái xác ấy đi. Cơn mưa vẫn tiếp tục đổ xuống đầy mãnh liệt, nước mưa rửa trôi đi toàn bộ máu trên mặt đất.

Tại một hang núi nào đó gần khu vực vách ngăn vĩ đại, bên ngoài hang núi dduocj ngụy trang vô cùng bí mật, xung quanh còn được trồng một loại hoa đặc biệt nhằm tránh sự tò mò của đám thú rừng.

“Chuẩn bị dụng cùng và phòng thí nghiệm” – Một giọng nói có phần là lạ vang lên ở tận sâu bên trong chiếc hang động kia.

Người lạ mặt đã nhặt thân thể của Right và người bạn của cậu là Alexander đặt lên trên hai chiếc bàn bên trong phòng, ánh mắt chăm chú nhìn vào thân thể gần như không còn nguyên vẹn của cả hai.

Người lạ mặt kia chỉ vào Right và nói: “Người này sự sống vẫn còn, còn người kia không thể cứu chữa, mau đưa hắn đến nhà xác đi.”

“Rõ” – hai gã thuộc hạ bịt kín mặt nhận lệnh mang xác của Alexander đem đi.

Ở phía sau, một lão già trong trang phục nhà khoa học, mái tóc bạc bù xù, đôi kính cận to gần bằng nữa khuôn mặt nhìn thân thể của Right và nói: “Đây là cơ hội tốt để chúng ta thí nghiệm. Nếu như thành công, đây chắc chắn là một bước tiến vĩ đại của công nghệ khoa học Zaun.”

“Ông đoán đúng ý của ta đấy! Hôm nay thật là may mắn, vừa lúc có thể tìm được một thân xác để thí nghiệm.” – Giọng nói là lạ của người lạ mặt đó vang lên.

“Mau đem vào đây!” – Lão già giáo sư phía sau hô lớn, lập tức ở bên ngoài bốn tên thuộc hạ bịt kín mặt đẩy theo một chiếc xe giường vào bên trong, trên chiếc xe giường kia là thân xác của một con quái vật đầy khủng khiếp, có thể chắc chắn rằng nó không phải là quái vật của thế giới này cũng không phải của hư không.

“Giáo sư, chúng ta bắt đầu thôi, tương lai của Zaun chờ đợi vào thí nghiệm lần này!” – Giọng nói là lạ của người kia đầy vẻ hứng thú nói.

“Ta luôn sẵn sàng, ngài Vikto.” – Nói xong cả hai người bắt đầu tiến hành công việc thí nghiệm của mình.

Cơ thể Right không còn nguyên vẹn, cậu ta chỉ còn chút hơi thở nhờ vào ý chí mãnh liệt của sự sống. Chân tay gãy nát, mọi bộ phận nội tàng đều dập, nhưng với cách thí nghiệm của Vikto và vị giáo sư già kia thì đấy chính là lấy những bộ phận mà cơ thể của cậu bị tổn thường thay bằng những bộ phận của con quái thú kia. Một thí nghiệm biến một con người bình thường trở thành một kẻ nửa người nửa quái vật.

Mười ngày sau.

“Right, chúng ta đợi em ở Piltover.”

“Right, cha đã về, như vậy mẹ của chúng ta có thể sống lại rồi!”

“Từ nhỏ, em luôn rất thần tượng cha mình phải không, bây giờ ông ấy đã về, ông ấy sẽ ở cùng với anh em chúng ta.”

“Right, tỉnh lại đi, hãy về với chúng ta…”

“Right….”

“Right….”

“Phừng” – Đôi mắt mở bừng trong sự thức tỉnh của các giác quan.

Hai con ngươi màu đen đầy vẻ u ám và ma quỷ nhìn vào những chiếc đèn chiếu sáng trên trần nhà.

Giọng nói yếu ớt vang lên: “Đây là đâu!.”

Các ngón tay bắt đầu cử động lại được, Right thử đưa đôi bàn tay lên trước mắt mình để xem xét, ngoài việc trên da có đầy các vết khâu ra thì trông không có gì là quái dị cả, hắn thử cử động các ngón chân, cũng như thế, rất bình thường.

“Vậy là sao? Mình nhớ không nhầm thì mình đã rơi xuống vách núi không thấy đáy kia mà, tại sao cơ thể mình vẫn còn lành lặn?” – Right tự hỏi.

“Tỉnh rồi! Tỉnh rồi! Giáo sư, cậu ta tỉnh rồi!” – Vikto hớn hở từ bên ngoài chạy vào, khuôn mặt đầy vẻ hứng thú khi thấy Right đã tỉnh lại.

“Đâu đâu” – Giáo sư già cung chạy vội vào bên trong, lão kiểm tra mắt rồi nhịp tim của Right, tất cả đều ổn, sau đó lão ta cười ha hả nhảy cẩng lên reo hò: “Thanh công rồi, chúng ta thành công rồi… ha… ha….”

“Từ đầu tôi biết là sẽ thành công mà, cậu ta có ý chí sinh tồn rất mãnh liệt… ha… ha…” – Vikto cũng không giấu nỗi niềm vui.

“Mấy người?” – Right cố gắng ngồi dậy, nhưng đúng lúc này cậu mới cảm thấy có chút gì đó là lạ của cơ thể, hình như các giác quan của cậu giờ đây nhạy hơn mức bình thường gấp không biết bao nhiêu lần.

“Ruồi đập cánh bao nhiêu lần”

“Gió thổi bao nhiêu hạt bụi”

Tất cả đều không thể thoát khỏi các giác quan nhạy bén đến kì lạ của Right.

“Chuyện… này…” – Right bước xuống giường thì ngay lập tức cảm thấy một cảm giác kì lạ khác, đôi chân của cậu không thể nào đứng thẳng được, mà cứ liên tục nhón.

“Đừng vội, đừng vội, cứ từ từ rồi quen, từ từ rồi quen.” – Vikto đỡ lấy Right ngồi lại xuống giường.

Right trừng mắt nhìn ông ta hỏi: “Mấy người đã làm gì tôi? Tại sao tôi lại cảm thấy cơ thể này rất khác.”

Giáo sư già kia đáp: “Đừng lo, lúc bọn ta tìm thấy cậu ở dưới chân núi, cơ thể của cậu đã không còn nguyên vẹn, cho nên bọn ta phải tiến hành phẫu thuật liên tục để cứu cậu. Bây giờ cậu mới tỉnh lại nên chưa quen được với cơ thể mới này thôi.” – Giọng nói của ông ta đầy vẻ an ủi nhưng không ai biết được thực chất ông ta vẫn còn giấu chuyện quan trọng nhất.

“Vậy sao?” – Right tin là sự thật liền nằm lại trên giường.

Vikto nhẹ nhàng hỏi: “Bây giờ cậu cảm thấy thế nào? Có đói hay không?”

Right suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

Vikto kêu người đem thức ăn đến, nào là rau xào, thịt gà nướng v.. v… đều là những món ăn rất ngon đặt trước mặt Right.

Right cũng rất thoải mái cầm lấy đùi gà lên để ăn, nhưng khi chiếc mũi ngửi thấy mùi của đùi gà thì lập tức một cảm giác buồn nôn trỗi dậy, Right vứt lấy chiếc đùi gà rồi xoay người nôn ra rất nhiều.

“Tại sao vậy? Tại sao mình lại không thể ngửi thấy mùi của những thứ thức ăn này, lại còn có cảm giác chán ghét và muốn nôn?”

“Bụp” – Vikto bất ngờ chụp lấy hai vai của Right, cánh tay máy phía sau hóa thành một cây kim thật lớn chích vào cổ cậu ta. Một liều thuốc ngủ cực mạnh nhanh chóng chảy vào trong cơ thể khiến Right lăn ra ngủ thiếp đi.

“Hài, đúng như những gì chúng ta đã tính toán, cậu ta bây giờ bên ngoài chỉ mang hình dáng của con người còn lại bên trong thì như một con quái vật.” – Lão giáo sư già kia ca thán nói.

Vikto gật đầu đáp: “Hiện tại cậu ta đã ngủ rồi, liều thuốc này mạnh hơn những lần trước cho nên chắc sáng mai cậu ta mới tỉnh lại. Chuyện này sớm muộn gì cậu ta cũng biết. Chúng ta cứ nghĩ cách để cậu ta chấp nhận với sự thật này.”

“Ngài nói đúng, có như vậy chúng ta mới biến cậu ta trở thành chiến binh mạnh nhất của Zaun được.” – Lão già giáo sư kia gật đầu, sau đó cả hai rời khỏi căn phòng, khóa trái cửa.

Sáng sớm hôm sau, Right lại một lần nữa tỉnh lại, đập vào mắt cậu ta chính là lão giáo sư già cùng với Vikto, khuôn mặt của Right lập tức biến sắc, tỏ ra vô cùng sợ hãi, co rúm người lại nói: “Các người… các người đã làm gì cơ thể tôi?”

Vikto đáp: “Đừng sợ, bây giờ bọn ta sẽ nói toàn bộ sự thật, còn quyết định thế nào là quyền của cậu. Cậu chấp nhận nghe chứ?”

Right sợ hãi đảo mắt nhìn cả hai, sau đó gật đầu, cậu ta rất muốn biết xem rốt cuộc họ đã biến cơ thể mình thành thứ gì.

Vikto lấy từ trong túi áo ra một xấp giấy đưa cho Right đọc, ông ta cũng nhân lúc đó giải thích toàn bộ quá trình phẫu thuật. Sắc mặt Right trắng bệch không chút máu, đôi mắt gần như chưa hề nháy, đôi tay cầm xấp giấy mà cứ run run lên liên tục.

“Khi tìm được cậu dưới vách núi, chân tay và các bộ phận nội tạng bên trong gần như bị dập nát. Về phần chân tay và da của cậu, ta đã lấy từ thân xác của người bạn đã rơi cùng cậu xuống. Nhưng riêng phần nội tạng bên trong vì bạn cậu cũng có tình trạng y hệt cho nên không thể sử dụng để thay thế cho nên bọn ta quyết định thử cách sử dụng lấy nội tạng và các bộ phận quan trọng bên trong của một con quái thú để thay thế…. tính mạng của cậu mới được giữ lại.”

“Không… không… mấy người lừa ta… ta làm sao có thể biến thành một con thú được chứ… ta không tin…” – Right ôm đầu đau khổ gào rống trong sự tuyệt vọng.

“Á… á…” – Tiếng gào thét của cậu ta vang vọng cả khu bí mật.

“Cậu ta có vẻ kích động, Vikto, mau tiêm thuốc” – Giáo sư già gần đó hoảng hốt nói, Vikto lập tức biến cánh tay máy thành mũi kim để tiêm vào người Right nhưng lúc này từ cơ thể của cậu ta bùng phát một thứ năng lượng đầy khủng khiếp chấn bay hai người đập vào bờ tường gần đó, toàn bộ số thuốc trên các giá gỗ cũng bị thứ sức mạnh ấy làm cho vỡ tan.

“Thứ sức mạnh gì thế này!” – Vikto và lão giáo sư không giấu nỗi sự kinh ngạc.

“Rống” – Right gầm lên như một con thú hoang cả người phóng thẳng ra khỏi căn phòng với một tốc độ không tưởng.

“Mau… mau khóa hết các cửa lại..” – Lão giáo sư kinh hãi hét lớn.

“Không… cứ để cậu ta chạy đi…” – Vikto giữ được sự bình tĩnh ngăn cản việc khóa cửa, ông ta muốn Right tiếp xúc với thế giới bên ngoài, để cậu ta tự lựa chọn con đường của mình.

“Ầm ầm ầm ầm” – Vô số cánh cửa sắt bị Right phá vỡ, cậu ta cứ chạy chạy và chạy không để ý đến bất cứ thứ gì xung quanh, mỗi lần Right đi qua là để lại phía sau lưng vô số đống đổ nát bị phát hủy hoàn toàn.

“Rống” – Right phóng ra ngoài khu rừng, gào rống một cách điên cuồng mãnh liệt.

“Oành Oành Oành” – Từ hai lòng bàn tay của cậu ta hoàng chục quả cầu năng lượng với sức mạnh khủng khiếp bắn ra khiến khu rừng nhanh chóng biến thành bình địa.

“Khịt khịt khịt” – Chiếc mũi nhạy bén của Right như ngửi thấy mùi gi đó khiến cậu ta trở nên vô cùng thích thú.

“Vụt” – Chỉ có thể nói hai chữ “khủng khiếp” để nói về tốc độ hiện tại của Right lúc này, chỉ thoáng chốc Right đã xuất hiện bên cạnh thứ mà cậu ngửi thấy, tốc độ này chắc chắn ngang ngửa với khả năng di chuyển cao cấp là tốc biến nổi danh.

“Óe óe” – Trước mặt Right là một con hươu đang bị thương, từ vết thương đang chảy ra rất nhiều máu, nước miếng của Right không thể tự kiềm chế mà liên tục chảy ra.

“Ngon quá!” – Right không thể kiềm chế cảm xúc bản thân liền nói ra, ánh mắt chăm chú nhìn máu đỏ đang chảy ra từ chỗ vết thương của con thú hoang.

“A” – Cái miệng há lớp tiến lại gần chỗ vết thương….

“Bụp” – đột nhiên cánh tay trái giữ chặt lấy khuôn mặt không để nó tiếp tục tiến đến gần chỗ vết thương, một giọng nói quen thuộc vang lên đâu đó trong tâm trí của Right: “Ngừng lại, đừng để mất lý trí!”

“Alexander!” – Hai con ngươi dao động mãnh liệt, Right sợ hãi ngã người ra phía sau ôm đầu lăn qua lăn lại, miệng liên tục la hét: “Tại sao! Tại sao!”

“Ta là con người, là con người, không phải quái vật, không phải quái vật”

“Ầm” – Right trong lúc vô thức quét tay một vòng, sóng năng lượng phép thuật mạnh mẽ bùng nổ khiến mặt đất bán kính hơn 5 mét xung quanh sập xuống.

“Cậu cảm thấy thế nào?” – Vikto xuất hiện trước mặt Right nhẹ giọng nói.

Right đầy vẻ sợ hãi co rúm lại đáp: “Mấy người đã hại ta, ta là con người, ta là con người.”

Vikto không tỏ ra có cảm xúc đáp: “Nếu cậu chấp nhận, bọn ta sẽ giúp cậu làm quen với thứ sức mạnh này. Một khi đã nắm được sức mạnh đó, ta tin rằng trên đời này sẽ không có mấy người là đối thủ của cậu.”

“Nhưng ta rồi cũng sẽ trở thành một con quái vật khát máu!” – Right đáp.

“Đấy là do cậu, bọn ta sẽ nghiên cứu xem ngoài việc thích ăn thịt sống và uống máu tươi ra cậu còn thích thứ nào khác! Hãy tin ở bọn ta.” – Vikto động viên Right, những lời này của ông ta quả thực như một mũi tên xuyên thẳng vào vấn đề mà cậu ta lo lắng nhất, Right trầm tư một lúc rồi gật đầu.

Cả hai quay trở về nơi nghiên cứu bí mật, Right sẽ bắt đầu làm quen với thứ sức mạnh mới của bản thân và tìm cách kiềm chế con quái thú trong người.