Truyện Sex Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 9

Phần 41

Tất cả thực sự đã kết thúc rồi sao?

Razer nhìn chăm chú vào chỗ Kefka rơi xuống, ánh mắt giữa trán hoàn toàn tập trung vào bên trong, đột nhiên từ bên trong chiếc hố sâu đen ngòm ấy, một luồng năng lượng khủng khiếp thoát ra bên ngoài bắn thẳng về phía Razer.

“Ầm”

Gã hung thần kia rất nhanh xuất hiện trước mặt Razer đỡ toàn bộ luồng năng lượng khủng khiếp kia.

“Vút”

Từ bên dưới hố đen, một tia chớp phóng ra bên ngoài, Kefka với bộ quần áo nát bét, lỗ thủng trước ngực cũng hoàn toàn biến mất, sắc mặt hắn đầy vẻ giận dữ nhìn Razer và gã hung thần do con mắt thứ ba tạo ra, hắn ta nhẹ nhàng lau đi vệt máu còn dính trên khóe miệng mỉm cười nói:

– Cũng lợi hại lắm! Nhỏ vậy mà đã thể hiện uy lực thế này thì tuyệt đối không thể để sống sót rồi. Nếu không phải vì cái thể xác dùng để hiến tế này vốn không phải là thể xác mà ta cần có nên chưa thể bộc lộ hết sức mạnh, bằng không ngươi đừng mong đấu với ta lâu như thế này.

Razer không đáp, nó rống lên ra lệnh cho gã hung thần tấn công Kefka.

Kefka lúc này nhất định đã thực sự phẫn nộ, hắn nhếch môi lên nở một nụ cười đầy ác độ, đôi mắt đáng sợ trừng lên phát ra hai luồng sáng chói. Ở phía sau một con ác quỷ nhe nanh múa vuốt lập tức xuất hiện, con ác quỷ ấy thè chiếc lưỡi dài của mình ra bên ngoài để lộ những chiếc răng sắc nhọn đến đáng sợ.

– Chết đi!

Kefka hét lớn, năng lượng xung quanh hắn lập tức điên cuồng bốc lên, cuồng phong cũng theo đó mà điên cuồng thổi, sóng biển xung quanh hoàn toàn bị bốc hơi theo sức mạnh của Kefka.

“Khé!”

Con ác quỷ sau lưng của Kefka há miệng thật to, nuốt chửng gã hung thần vào bụng. Mọi chuyện nói ra thì thấy dài nhưng thực tế chỉ diễn ra trong chừng vài giây. Mọi thứ quá đỗi kinh hãi với bất kì ai đang chứng kiến cuộc chiến này và với cả Razer.

“Khé!”

Con ác quỷ sau lưng Kefka lại một lần hét lên điên cuồng, từ trong miệng của nó bắn ra hàng tỉ tỉ các hạt hắc ám màu đen với sức hủy diệt cả một thành phố lớn. Những hạt hắc ám này gặp nhau thì kết dính lại cuối cùng cả tỉ hạt như thế hóa thành một cây lưỡi hái tử thần điên cuồng bổ từ trên cao xuống.

Chỉ nghe một tiếng rống đầy đau đớn vang lên.

Không gian xung quanh hoàn toàn bị sụp đổ.

Trên bầu trời, hình ảnh của Razer hiện ra, hào quang bảo vệ bên ngoài gần như bị phá nát, khắp người đều là vết thương đáng sợ, máu không ngừng chảy ra, đầu khớp xương cũng bị chệch ra ngoài cơ thể, hết sức bi thảm.

Con mắt thứ ba trên trán cùng trào ra máu đỏ tươi, đôi mắt trên trán gần như đóng lại. Hai con mắt Huyết nhãn và Bạch nhãn cũng theo đó từ từ mở ra, tuy nhiên lúc này hai con mắt ấy không khác gì con mắt bình thường, sức mạnh của nó đã tiêu tán trước đó rồi.

Razer cuối cùng liếc về phía Kefka, đôi mắt lạnh băng chậm rãi đóng lại rồi sau đó từ trên cao rơi xuống.

Phờ phạc, hoàn toàn thất bại.

Từ xưa đến nay, anh hùng khí đoạn, hồng nhan bạc mệnh, một bi kịch nữa lại diễn ra theo cái kịch bản xuất hiện rất nhiều trong quá khứ kia ?

“Rầm”

Cơ thể to lớn của Razer rơi xuống mặt đất một cái rầm đầy nặng nề, ngay sau đó thân thể to lớn ấy lập tức hóa nhỏ lại, một Razer đáng yêu bé bỏng xuất hiện trên mặt đất, chỉ có điều toàn thân bộ lông trắng ấy đều được thay bằng một màu đỏ của máu.

– Chuyện gì đã xảy ra?

Sally bị đợt chấn động do cơ thể của Razer rơi xuống mà thức tỉnh, cô nhìn cảnh tượng xung quanh tỏ ra sợ hãi, nhưng chưa kịp để cô hiểu chuyện gì thì giọng nói của John đã vang lên:

– Sally! Anh có một tâm nguyện, em có thể giúp anh làm được chứ?

Sally sợ hãi lao ngay đến bên cạnh John, giọng nói đầy thê lương đáp:

– Đừng nói vậy! Chúng ta sẽ sống, chúng ta sẽ không chia lìa lần nào nữa, đừng bỏ em mà đi.

Đôi mắt của John nhắm chặt, từ hai khóe mắt nước mắt bắt đầu chảy ra, chỉ có điều nước mắt của hắn bây giờ là một màu đỏ như máu. Giọng hắn run lên nói:

– Em hãy đem theo Razer rời khỏi đây, nó chính là hi vọng của chúng ta và của cả Valoran này. Một mai khi nó lớn nhất định sẽ đủ sức đánh bại Kefka.

Sally lập tức lắc đầu từ chối, cô cố gắng cầm lấy cánh tay đã gãy toàn bộ xương của John mà lòng như bị ngàn dao đâm xuyên.

John cố gắng nở nụ cười thê lương khuyên Sally:

– Nếu em còn yêu anh và yêu những đứa con thì hãy đưa nó rời khỏi đây ngay lập tức. Anh không biết cơ thể của mình sẽ như thế nào nhưng giờ đây anh đang cảm thấy rất lạ.

Sally nhất quyết không rời đi, cô hoàn toàn không muốn mất John một lần nào nữa, quá khứ đau buồn mà cô muốn rũ bỏ kia không thể nào lại một lần nữa lặp lại.

John biết mình không còn đủ sức để thuyết phục được Sally đem Razer rời đi nên nói với Kefka đang ở giữa không trung:

– Kefka! Ngươi nói rất muốn nghe ta thừa nhận sự thất bại của ta trước ngươi hay sao? Ta sẽ cho ngươi một cơ hội.

Kefka nghe vậy cảm thấy khá hứng thú liền đáp:

– Cơ hội gì?

John lập tức đáp:

– Ta và ngươi đánh một trận sinh tử, nếu như ngươi đánh bại được ta thì ta sẽ thừa nhận ta thua ngươi.

“Ha.. ha… ha…” – Kefka điên cuồng cười lớn, hắn ta chỉ vào John mà nói:

– Ngươi nhìn bộ dáng của ngươi đi, như vậy có thể đánh với ta sao? Đừng nói những câu đùa giỡn như vậy nữa.

– Đùa giỡn sao? Ngươi nghĩ ta như thế này không thể đánh bại được ngươi sao? Vậy là ngươi đánh giá thấp ta quá rồi đấy.

Hai hàng lông mày của Kefka hơi nheo lại, nhớ lại trận chiến với chúa tể hư không khi xưa, John cũng đang trong thế thua thảm nhưng lại đảo ngược được tình thế, hắn đang suy nghĩ liệu rằng hắn ta có đang nói thật hay không?

John tiếp tục nói:

– Chỉ cần ngươi đưa cô ấy và Razer rời khỏi nơi này ta nhất định sẽ cùng ngươi đánh một trận sống chết! Chắc ngươi không muốn để hai người họ làm thứ cản đường trong trận đánh của chúng ta chứ?

Kefka đảo mắt suy nghĩ: “Đằng nào hắn ta cũng đã là phế nhân có đánh cũng không thể nào hơn ta được, hai kẻ kia một kẻ thì không thể làm gì được ta, một kẻ thì bị thương đến gần chết. Đợi sau khi ta giải quyết cái gai trong mắt này sẽ xử lý hai kẻ kia cũng không vội. John chết thì Valoran này cũng là của ta.”

Quyết định xong Kefka lập tức vung tay, một luồng năng lượng nhẹ nhàng nhấc bổng Razer bắn về phía Sally để cô ôm nó vào lòng rồi sau đó một luồng năng lượng khác đem cả hai bay ra khỏi ngọn đồi thoát khỏi lồng năng lượng cách ly do Kefka tạo ra ngay từ đầu.

Hắn ta bay xuống đứng cạnh John nhếch môi nhìn cái thân thể tàn phế kia mà nói:

– Giờ ngươi muốn chúng ta chiến đấu thế nào? Ngươi là một tên phế nhân, đánh thắng một kẻ chỉ biết nằm một chỗ như ngươi chỉ làm bẩn tay ta mà thôi.

John giọng nói yếu ớt vang lên:

– Ngươi có biết trong người ta có bao nhiêu loại sức mạnh hay không?

Kefka đáp nhanh:

– Hư không, nội năng, trước kia thì cổ ngữ nhưng giờ đã không còn? Ý ngươi là sao?

John chỉ cười và đáp:

– Ngươi sai rồi, thực ra trong người ta còn có một thứ năng lượng khác, đấy là thứ năng lượng của kẻ đã chết! Một kẻ vô gia cư, vô định trong hàng trăm các thế giới song song.

Nói đến đây John giật mình, trong lòng vô cùng khó chịu, tiếng gọi của thân tình, nỗi đau sinh ly tử biệt đứt ruột vang vọng.

Xung quanh cơ thể của hắn, máu đỏ vốn dĩ đã thấm đỏ cả mặt đất giờ khắc này đột ngột trồi ngược trở lên, sau đó như có ai điều khiển vậy, lập tức di chuyển theo những đường vô cùng kì quái để tạo thành một hình ấn cổ đại.

“Ầm”

Một luồng năng lượng đỏ như máu phát ra đẩy lùi Kefka về phía sau, ánh mắt của Kefka kinh hãi tột độ, hắn lẩm bẩm:

– Đây là thứ năng lượng gì? Tại sao ta lại cảm thấy khó chịu như vậy?

Kefka vung tay định đánh vào luồng ánh sáng đỏ như máu đang bao vây lấy John thì lập tức bị thứ ánh sáng ấy đánh ngược trở lại, sắc mặt lại càng thêm vẻ kinh hãi.

Ở bên trong Piltover, không ai không kinh hãi, đặc biệt là đám thuộc hạ của Kefka lúc này, bọn chúng nhìn nhau với nét mặt khó hiểu: “Một kẻ phế nhân như John tại sao lúc này lại có thể có thứ năng lượng kì lạ kia?”

Trong đầu John lúc này xuất hiện vô số các hình ảnh, nào là những người vô tội bị đám thuộc hạ của Ralaw giết hại, nào là cảnh mẹ con xa cách. Cảnh bạn bè của hắn phải chiến đấu chém giết lẫn nhau, cảnh Razer bị Kefka đánh cho toàn thân đổ máu… Hai mắt hắn chảy dài nước mắt, chỉ có điều nước mắt giờ là một màu đỏ máu.

Thứ sức mạnh bí ẩn mà hắn luôn luôn mơ hồ kia không chỉ là biểu tượng cho kẻ đã chết, là thứ sức mạnh dành riêng cho những kẻ bị thế giới ruồng bỏ, không có nhà ở, một thứ sức mạnh được biểu thị bằng một con rồng đỏ đen đầy đáng sợ.

Tức thì máu đỏ lưu động xung quanh cơ thể của John hào quang sáng rực tỏa khắp trời.

Tiếng gầm trầm trầm loáng thoáng hiện lên trong trận đồ, vọng vào tai mỗi người.

Trận đồ cơ hồ sống lại, rung lên, sắc trời ảm đạm, gò đồi chìm trong hắc ám, khắp ngọn đồi trừ màu máu ra chỉ còn một màu đen.

Hình như có vạn tầng mây đen che phủ, áp lực khôn tả khỏa lấp trái tim mỗi người, cảm giác như chín tầng trời sập xuống.

Trận đồ màu máu chợt bay lên không, nhanh chóng quay tít, bao lấy toàn bộ cơ thể của John vào bên trong.

“Ầm, ầm, ầm…”

Ngọn đồi kịch liệt chấn động tiếng gầm trầm trầm càng lúc càng rõ rồi vang lên bên tai tất cả như tiếng trời sập.

Trời đất hoàn toàn tối tăm, trừ trận đồ trên không, mọi nơi khác đều không có ánh sáng, chìm vào bóng tối tuyệt đối.

Kefke không thể nào chịu nổi cái cảm giác quái lạ này do trận đồ tạo ra nên lập tức bay lên không trung, hắn nắm chặt lòng bàn tay kinh hãi suy nghĩ: “Rốt cuộc thứ sức mạnh này là gì? Rốt cuộc là gì?”

Ở một chỗ khác giữa các đám mây đen hai bóng người mờ ảo xuất hiện chứng kiến toàn bộ trận chiến từ đầu đến giờ, cả hai nhìn vào thứ năng lượng màu đỏ như máu kia đều thở dài một hơi:

– Đến rồi! Mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên thôi.

– Không ngăn cản sao?

– Không nên! Biết đâu với thứ đó cậu ta có thể ngăn cản hắn.

– Nhiệm vụ của chúng ta gần kết thúc rồi! Cũng nên đi chuẩn bị những bước cuối trong kế hoạch thôi.

– Zilean đã sắp hoàn thành tất cả rồi.

Từng tia sét đen ngòm đáng sợ liên tục giáng xuống quanh trận đồ, vốn không ai biết nó được sinh ra thế nào mà mỗi tia đều dài trăm mét, ẩn chứa sức mạnh kinh hồn, dù đáng sợ như Kefka cũng thầm kinh hãi.

“Ầm.”

Hai tia điện khổng lồ va nhau, phát ra hào quang chói mắt, dao động năng lượng đáng sợ xé toang một vùng hư không.

Mấy trăm tia sét điên cuồng múa giữa không trung, dệt vào nhau biến nơi đây thành một tấm lưới lôi điện đáng sợ, vây chặt trận đồ màu máu.

Tất cả nín thở, sợ sẽ bỏ qua pha gay cấn nào đó, nhìn chăm chăm lên không, ngay cả Kefka cũng nhíu mày, chăm chú nhìn trận đồ.

“Rắc rắc rắc”

Những tia điện mạnh mẽ ấy đồng loạt đánh vào trong trận đồ, những thứ kí tự kì lạ lần đầu tiên con người nhìn thấy lập tức xuất hiện rồi nhập vào bên trong cơ thể của John, những thứ kí tự ấy sau khi nhập vào người hắn thì ngay lập tức tan ra, từng dòng năng lượng đỏ như máu kia bắt đầu nối lại toàn bộ xương và gân trên người hắn, những tiếng răn rắc cứ vang lên không ngừng nghỉ.

“Ầm ầm ầm ầm”

Bất ngờ toàn bộ trời đất rung chuyển, từ bên trong cơ thể của John ba luồng ánh sáng thoát ra bên ngoài trôi lơ lửng trên đầu hắn. Một luồng ánh sáng màu tím biểu trưng cho Hư Không sức mạnh, một luồng màu Vàng kim biểu trưng cho Nội năng sức mạnh, một luồng bảy sắc biểu trưng cho Cổ ngữ sức mạnh. Cả ba luồng năng lượng này trôi lơ lửng trên đầu của John một lúc rồi sau đó tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Sâu bên trong ý thức của John, một cuộc đối thoại ngắn đang diễn ra.

– Lần này bọn ta tạm thời nhún nhường để giữ lấy sinh mạng của ngươi nhưng sau cuộc chiến ta e rằng mạng sống của ngươi sẽ không còn.

– Tất cả là bởi vì cơ thể của ngươi đã bị hủy hoại quá lớn, bọn ta chỉ là gượng ép để cứu ngươi một lần này mà thôi.

– Sinh và Tử tất cả đều không tránh khỏi số phận, do ngươi tự quyết định cả, ngươi đồng ý đánh đổi chứ?

Ý thức của John đáp lại rất nhanh:

– Đừng nói gì nữa, nữa tuổi thọ, sinh mạng, hay bất cứ thứ gì các người cứ lấy hết cả đi, chỉ cần có thể bảo vệ người dân Valoran ta đều có thể chấp nhận hi sinh.

“Thôi được! Nếu vậy bọn ta sẽ nhường cho cái kẻ đỏ ngòm kia một bước, nhận lấy sức mạnh của bọn ta mà đá đít tên kia đi.”

Ba luồng sức mạnh đồng loạt nhập vào trong cơ thể của John, trận đồ máu bên ngoài cũng theo đó xoay vòng cực nhanh tỏa ra ánh sáng mãnh liệt.

“A…”

John mở bừng mắt rống vang!