Khi xe chạy vào con đường quê nhỏ, trời đã tối hẳn.
Xa xa le lói vài ánh đèn, trong bóng đêm đặc quánh trông đặc biệt ấm áp.
Mẹ giảm tốc độ xe, lốp xe nghiến trên sỏi đá phát ra tiếng động lạo xạo.
Vũ dựa vào ánh sáng yếu ớt từ bảng đồng hồ liếc trộm khuôn mặt nghiêng của cô – lông mi đổ bóng xuống dưới mắt, trên mặt mẹ lộ rõ vẻ mệt mỏi, lái xe sáu tiếng đồng hồ, cô rõ ràng đã mệt lử.
“Đến rồi.” Khi mẹ tắt máy, ngôi nhà ba tầng kiểu Tây ở quê đã sáng đèn. Bà ngoại nghe tiếng động, xỏ dép lê vải từ trong sân ra đón, tạp dề còn dính bột mì.
“Ôi chao, cuối cùng cũng đến rồi!” Bà ngoại ôm chầm lấy mẹ, bàn tay thô ráp vỗ nhẹ lên lưng cô, “Gầy đi rồi, ở thành phố ăn uống không tốt à?”
Vũ ở bên cạnh bĩu môi – cặp vú đầy đặn và cặp mông nở nang của mẹ chẳng hề gầy đi chút nào, ngược lại còn được cậu đêm đêm “tưới tắm”, khiến vóc dáng cô càng thêm đẫy đà.
Ý nghĩ này khiến hạ bộ cậu nóng lên, vội vàng cúi xuống giả vờ lấy hành lý để che giấu.
Ông ngoại ngậm tẩu thuốc đứng ở hiên nhà, gật đầu với cậu.
Ngôi nhà cũ vẫn y như trong trí nhớ, tường trắng ngói đen, cây lê già trong sân thậm chí còn to hơn lúc cậu rời nhà.
Chỉ có điều góc tường chất đống không ít thùng carton và nông cụ, trông có vẻ chật chội.
“Phòng ốc đã dọn dẹp xong xuôi rồi,” bà ngoại dẫn hai người vào nhà, cầu thang kêu cọt kẹt, “Chỉ là đồ đạc linh tinh nhiều quá, hai mẹ con đành phải ở chung một phòng thôi.”
Tim Vũ nhảy thót một cái, vali suýt nữa tuột khỏi tay. Bước chân mẹ hơi khựng lại, gáy ửng lên một màu đỏ đáng ngờ. Chưa kịp để cô lên tiếng, Vũ đã lao đến bên bà ngoại: “Không sao đâu ạ! Con với mẹ ở chung là được rồi!”
Bên hông đột nhiên truyền đến một cơn đau nhói – hai ngón tay mẹ véo vào phần thịt mềm bên hông cậu, hung hăng xoay nửa vòng. Vũ “hít” một hơi lạnh, suýt nữa nhảy dựng lên.
“Sao vậy cháu yêu?” Bà ngoại nghi hoặc quay đầu lại.
“Không có gì đâu ạ,” mẹ cười mà như không cười, ngón tay vẫn còn véo vào da thịt cậu, “Thằng bé này hôm qua ngủ bị vẹo cổ.”
Bà ngoại “ồ” một tiếng, định quay người đi lấy thuốc cao, nhưng bị mẹ ngăn lại: “Không cần đâu mẹ, lúc trước con dán cho nó rồi.”
“Đúng đúng đúng!” Vũ xoa eo luôn miệng gật đầu, “Mẹ dán thuốc hay lắm ạ!” Nói xong liền nhận được một cái lườm sắc như dao của mẹ, sợ đến mức rụt cổ lại.
Bữa tối là món cá diếc kho tàu và thịt ba chỉ xào măng sở trường của bà ngoại.
Mẹ ngồi đối diện Vũ, dưới ánh đèn vàng ấm áp, khi cô cúi đầu và cơm để lộ một đoạn gáy trắng nõn, khiến cậu nhớ đến tối hôm trước cô quỳ bên giường, cậu nắm tóc cô làm tình từ phía sau, chỗ đó cũng trắng đến lóa mắt như vậy.
“Công việc ở thành phố vẫn thuận lợi chứ?” Ông ngoại đột nhiên lên tiếng.
Đũa mẹ khựng lại một chút, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.
Bàn ăn chìm vào sự im lặng khó xử – mọi người đều biết chuyện bố cậu đã có gia đình mới ở nước ngoài.
“Mẹ nói này, ở không quen thì về đây.” Bà ngoại gắp cho mẹ một miếng thịt bụng cá, “Ở nhà lúc nào cũng có phòng cho con.”
Mẹ lắc đầu, khóe miệng cong lên một nụ cười mà Vũ không hiểu được: “Quen rồi ạ.”
Dưới bàn Vũ dùng đầu gối chạm vào chân cô. Cô đương nhiên là quen rồi – bây giờ ở nhà phòng tắm, nhà bếp, ban công, chỗ nào mà không lưu lại dấu vết hoan ái của hai người? Căn hộ ở thành phố đó sớm đã trở thành ổ tình của hai người rồi.
Khi tắm xong về phòng, mẹ đã thay bộ đồ ngủ bằng vải cotton.
Tuy rộng thùng thình, nhưng sức nặng của cặp vú đu đủ đó vẫn khiến lớp vải phồng lên tạo thành đường cong quyến rũ.
Vũ khóa trái cửa phòng định lên giường ôm mẹ, nhưng bị cô một cước đá trúng mông, lảo đảo ngã sõng soài xuống đất.
“Tối nay liệu mà ngoan ngoãn!” Mẹ hạ giọng cảnh cáo.
Vũ tiu nghỉu bò lại chỗ trải chiếu của mình, nhìn mẹ quay lưng lại nằm xuống, vạt áo ngủ vén lên một chút, để lộ mép quần lót ren màu đen.
Ánh trăng lọt qua khe rèm chiếu vào, vẽ một vệt bạc trên sàn nhà.
Vũ nhìn chằm chằm vào tấm lưng phập phồng theo nhịp thở của mẹ, nghe tiếng thở đều đặn của cô, đũng quần căng đến đau nhức.
Trong đầu ảo tưởng đủ mọi cảnh tượng làm sao để ở nhà kho, trên núi sau, trong đống rơm hồi nhỏ hay trốn tìm, thao mẹ đến mức khóc lóc cầu xin.
Sau đó là một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Khi ánh nắng ban mai xuyên qua khe rèm chiếu vào, Vũ đang mơ thấy mình nằm sấp trên người mẹ, cặp vú đầy đặn đó biến đổi hình dạng trong lòng bàn tay cậu.
Cảm giác ẩm ướt ở đũng quần khiến cậu đột ngột tỉnh giấc, phát hiện chăn đã bị đội lên thành một cái lều nhỏ.
Mẹ đã sớm dậy rồi, trên chiếc chiếu chỉ còn lại mùi hương hoa nhài thoang thoảng – đó là mùi dầu gội cô thường dùng.
Dưới nhà vọng đến tiếng bát đũa va chạm và tiếng cằn nhằn của bà ngoại.
Cậu mặc quần vào rồi xuống nhà, thấy mẹ đang giúp bà ngoại muối dưa trong bếp.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo len dệt kim màu be, cổ áo khoét hơi thấp, khi cúi xuống để lộ một khoảng khe ngực trắng nõn.
Vũ nhìn chằm chằm vào đường cong lúc lắc đó mà nuốt nước bọt, sự bực bội vì bị đá xuống giường tối qua lại ùa về.
“Đứng ngây ra đó làm gì?” Mẹ không quay đầu lại đưa cho cậu một bát cháo, ngón tay dính nước tương.
Khi nhận lấy bát, cậu cố ý chạm vào đầu ngón tay cô, bị cô trừng mắt cảnh cáo.
Bà ngoại đang quay lưng lại thái gừng, hoàn toàn không để ý đến dòng chảy ngầm giữa hai người.
Chuông cửa đột nhiên vang lên.
Dì út mặc chiếc váy liền màu vàng ngỗng đứng ở cửa, trông nhỏ nhắn hơn cậu tưởng tượng.
Cô ấy đầu tiên là hét lên ôm chầm lấy mẹ, sau đó mới để ý đến Vũ, mắt trợn tròn: “Trời ơi! Đây là Vũ à?”
Vũ cúi đầu nhìn người dì út chỉ cao đến cằm mình.
Cô ấy quả thực có bảy phần giống mẹ, nhưng mắt tròn hơn, môi mỏng hơn, vóc dáng cũng được coi là trước sau lồi lõm, nhưng so với cặp vú đu đủ có thể làm bung cúc áo sơ mi của mẹ, vẫn còn kém xa.
Chú rể tương lai đứng sau cô ấy đeo kính gọng đen, dè dặt gật đầu với cậu.
“Dì nhớ con mới cao đến đây thôi – ” Dì út khoa tay đến ngang eo mình, “Bây giờ đã cao hơn dì nhiều thế này rồi!” Cô ấy véo cánh tay cậu, kinh ngạc nói: “Cơ bắp cũng săn chắc rồi!”
Mẹ đột nhiên khẽ ho một tiếng.
Lúc này Vũ mới phát hiện đường cong do sự cương cứng buổi sáng tạo thành trên chiếc áo phông của mình vẫn chưa hoàn toàn biến mất, vội vàng nghiêng người giả vờ chỉnh lại dây giày.
Dì út lại đã quay người khoác tay mẹ: “Chị, hôm nay đi chọn áo dài với em nhé? Đám cưới kiểu Trung Quốc, người nhà cô dâu phải mặc sườn xám.”
Trong đầu Vũ “ầm” một tiếng nổ tung – mẹ mặc sườn xám?
Lớp vải bó chặt lấy cặp mông đầy đặn, tà áo xẻ cao ẩn hiện đôi đùi, và cả cặp vú đầy đặn bị những chiếc cúc áo siết lại càng thêm nổi bật…
Đũng quần lập tức lại căng cứng.
Công ty tổ chức tiệc cưới nằm trên con phố thương mại sầm uất nhất huyện. Trong tủ kính trưng bày những con ma – nơ – canh mặc váy cưới, khuôn mặt giả người nở nụ cười tiêu chuẩn.
Dì út kéo mẹ lượn lờ trong khu vực sườn xám, những con phượng hoàng thêu chỉ vàng, những bông mẫu đơn móc chỉ bạc lấp lánh dưới ánh đèn rọi.
Vũ như một cái đuôi lẽo đẽo theo sau, nhưng mắt lại dán chặt vào cặp mông đầy đặn được bao bọc bởi chiếc quần jean của mẹ – cảm giác mà sáng nay không được chạm vào, bây giờ tất cả đều được bù đắp trong tâm trí.
“Bộ này thế nào?” Dì út giơ một chiếc sườn xám màu đỏ tươi, cổ áo đính đá vụn.
Mẹ lắc đầu: “Nổi bật quá, cô dâu mới là nhân vật chính.” Ngón tay cô lướt qua một hàng móc áo, cuối cùng dừng lại ở một kiểu áo có hoa văn chìm.
Điện thoại của dì út đột nhiên reo.
Cô ấy nghe điện thoại xong thì sốt ruột dậm chân: “Khách sạn báo nhầm bàn bánh ngọt rồi!” Chú rể tương lai cũng nhận được điện thoại của người dẫn chương trình, hai người vội vàng dặn dò vài câu rồi chạy ra ngoài.
Trước khi đi, dì út còn nháy mắt với Vũ: “Nhớ giúp mẹ chọn một bộ thật đẹp nhé!”
Trong cửa hàng lập tức chỉ còn lại hai mẹ con và hai nhân viên. Mẹ cầm chiếc sườn xám kiểu dáng kín đáo đó vào phòng thử đồ, tiếng rèm kéo lại như một phát súng lệnh.
Vũ đứng sững ở cửa phòng thử đồ, tai lắng nghe từng động tĩnh nhỏ bên trong – tiếng khóa kéo trượt xuống khe khẽ, tiếng vải vóc cọ xát vào da thịt sột soạt, và cả tiếng thở nhẹ của mẹ.
Trong đầu tự động hiện lên cảnh tượng đôi bàn tay được chăm sóc kỹ lưỡng đó lướt qua eo, nâng đỡ cặp vú đầy đặn nặng trĩu nhét vào miếng đệm ngực…
“Soạt” một tiếng, rèm đột nhiên được kéo ra. Hơi thở của Vũ như ngừng lại.
Chiếc sườn xám màu đỏ sẫm như lớp da thứ hai bao bọc lấy người mẹ.
Cổ áo cao và những chiếc cúc áo làm nổi bật chiếc cổ thiên nga của cô, lại càng khiến cặp vú đầy đặn đó bị ép chặt thêm, tạo thành đường cong khoa trương trước ngực.
Thiết kế ôm eo tôn lên vòng eo thon thả của mẹ, phần dưới lại xòe ra một cách khoa trương ở hông, lớp vải bị hai múi mông căng cứng.
Tà áo xẻ cao để lộ đôi đùi mang tất da chân màu da, vùng da tuyệt đối ẩn hiện còn gợi tình hơn cả khi hoàn toàn khỏa thân.
“Thế nào?” Mẹ không tự nhiên kéo nhẹ tà áo. Má cô ửng hồng, lông mi chớp nhanh, dáng vẻ e thẹn này kết hợp với thân hình nóng bỏng, quả thực là đang thử thách giới hạn lý trí của Vũ.
Cổ họng Vũ khô khốc, như bị ma ám mà đưa tay véo nhẹ cặp vú nổi bật của mẹ.
Lớp vải lụa mát lạnh mịn màng, nhưng phần thịt ngực bên dưới lại ấm áp đàn hồi, đầu ngón tay hơi dùng sức là có thể cảm nhận được đầu vú cương cứng.
“Hoàn hảo…” Cậu khàn giọng nhận xét.
“Bốp!” Mẹ đánh vào tay cậu, tai đỏ bừng như sắp nhỏ máu.
Dù sao đây cũng là nơi công cộng, góc độ này tuy nhân viên không nhìn thấy hai người làm gì, nhưng cũng có chút nghi ngờ nhìn hai người.
Vũ ngượng ngùng lùi lại khu vực ghế sofa, nhưng hạ bộ lại căng tức đến mức khó chịu.
Khi mẹ vội vàng thay lại quần áo thường ngày bước ra, Vũ để ý thấy cô treo chiếc sườn xám vừa thử ở một chỗ cách xa những bộ quần áo khác – phần vải ở mông còn lưu lại những nếp nhăn do cô ngồi lên.
Trên đường về, dì út luôn miệng khen mẹ có mắt thẩm mỹ.
Vũ ngồi ở hàng ghế sau, nhìn chằm chằm vào đôi mắt lấp lánh của mẹ trong gương chiếu hậu.
Khi dừng đèn đỏ, cô vô tình chỉnh lại tư thế ngồi, đường may của chiếc quần jean lún sâu vào khe mông, khiến cậu suýt nữa bóp nát chiếc điện thoại trong tay.
Sau bữa tối, Vũ lẻn vào bếp, từ phía sau ôm lấy mẹ đang rửa bát. Đôi găng tay ướt sũng chạm vào mu bàn tay cậu, mùi chanh của nước rửa chén hòa quyện với mùi hoa nhài trên người cô, như một liều thuốc kích dục ngấm vào mạch máu cậu.
“Tối nay…” Cậu vừa mở lời, mẹ đã dùng cùi chỏ thúc vào bụng cậu.
“Ngày mai năm giờ phải dậy rồi.” Cô tháo găng tay cao su, nước bắn lên đũng quần cậu, “Ngoan ngoãn một chút.”
Vũ chỉ có thể thở dài tiếp tục kìm nén, lại một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Cuối cùng cũng đến ngày cưới, mẹ dậy từ rất sớm, là người nhà cô dâu nên mẹ rất bận rộn, còn Vũ thì lại khá rảnh rỗi.
Khi trời còn chưa sáng hẳn, dưới nhà đã vọng đến tiếng giày cao gót lộc cộc của mẹ, Vũ với mái tóc rối bù ló đầu ra cửa sổ, thấy cô mặc chiếc sườn xám màu đỏ sẫm đó đi qua sân, trong sương sớm như một ngọn lửa đang nhảy múa.
Hôm nay mẹ đặc biệt xinh đẹp, tóc được búi lên, để lộ chiếc gáy trắng nõn, chiếc trâm cài vàng theo từng bước chân khẽ rung rinh, khiến thái dương Vũ giật thình thịch.
“Cháu yêu đừng ngủ nữa.” Bà ngoại gọi cậu từ dưới nhà, “Đoàn rước dâu của chú rể sắp đến rồi đấy!”
“Vâng ạ bà ngoại!”
Vũ đáp lại một tiếng cho có lệ, khi lề mề xuống nhà, đầu làng đã vang lên tiếng pháo nổ. Trước cửa ngôi nhà ba tầng trải thảm đỏ dài trăm mét, trẻ con hàng xóm tranh nhau những quả pháo lép chưa nổ.
Cậu vơ một nắm hạt dưa ngồi xổm bên cối xay đá, nhưng mắt lại dán chặt vào cửa sổ tầng hai – mẹ đang cài trâm phượng cho cô dâu, khi cúi xuống, tà sườn xám hé lộ một mảng da thịt, khiến đầu lưỡi cậu tê dại.
“Cô dâu ra rồi!”
Đám đông đột nhiên xôn xao.
Dì út đội khăn voan đỏ được dìu ra, nhưng ánh mắt của Vũ trực tiếp lướt qua cô ấy, dừng lại ở người mẹ đang cúi xuống chỉnh lại váy áo phía sau.
Chiếc sườn xám bó sát lúc này hoàn toàn để lộ sự khêu gợi của nó – khi cúi xuống, lớp vải căng trên mông, phác họa rõ ràng vết hằn của quần lót, những chiếc cúc áo trước ngực bị cặp vú đầy đặn đó làm cho căng cứng, mỗi lần hít thở đều như sắp bung ra.
“Đây là vợ nhà ai vậy? Trông ngon thật.” Hai thanh niên phía sau kháo nhau.
Trong lòng Vũ dâng lên một cơn tức giận, cậu bóp nát một nắm vỏ hạt dưa, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay. Mẹ dường như cảm nhận được điều gì đó mà quay đầu lại, tua rua của chiếc trâm vàng lướt qua gò má ửng hồng của cô, ánh nắng vào khoảnh khắc đó đột nhiên trở nên chói mắt.
Đoàn xe rước dâu từ từ rời đi trong làn khói pháo.
Vũ chen chúc trên thùng sau xe bán tải, ánh mắt xuyên qua những khe hở của đám đông dừng lại ở tà sườn xám của mẹ.
Cô ngồi nghiêng trong chiếc xe hơi, đôi đùi mang tất da chân màu da ẩn hiện, đường cong khi đầu gối khép lại khiến cậu nhớ đến dáng vẻ cô ôm chặt lấy eo cậu lúc lên đỉnh.
Chiếc xe bán tải xóc nảy một cái, đũng quần cậu nặng nề va vào thành xe, đau đến nhăn mặt nhưng lại càng thêm cương cứng.
Trước cửa nhà trai đặt một chậu than hồng.
Khi mẹ dìu cô dâu bước qua chậu than, tà sườn xám phía sau bị gió thổi bay lên trong giây lát, đường cong khe mông thoáng hiện.
Cổ họng Vũ phát ra tiếng rên khe khẽ như thú con, một ông chú ngồi hàng trước kỳ quái quay đầu lại nhìn cậu.
Những nghi lễ phức tạp sau đó, Vũ hoàn toàn không để ý, chỉ đỏ mắt nhìn mẹ, nhìn vòng eo thon của mẹ, nhìn cặp vú đầy đặn lúc lắc của mẹ, nhìn cặp mông nở nang của mẹ, nhìn đôi tất da chân màu da mờ ảo dưới tà sườn xám của mẹ…
Cuối cùng cũng đến tiệc cưới, những nghi lễ phức tạp tạm thời kết thúc, cô dâu chú rể đang cùng phù dâu phù rể đi mời rượu, còn Vũ và mẹ ngồi ở bàn dành cho nhà gái đột nhiên biến mất.
Sân sau, trong nhà kho không người.
Tiếng ồn ào của tiệc cưới bị cánh cửa gỗ dày cách ly bên ngoài, trong nhà kho sân sau tràn ngập mùi ngũ cốc và mùi gỗ mục khô khan.
Khoảnh khắc Vũ quay người cài then cửa, vạt sườn xám màu đỏ sẫm của mẹ vừa lúc lướt qua ngưỡng cửa, dưới ánh đèn vàng mờ ảo vẽ nên một đường cong.
“Con điên rồi à?” Khi mẹ quay người lại, tua rua của chiếc trâm vàng lướt qua mũi Vũ, đôi môi tô son đỏ tươi của cô khẽ run, “Bên ngoài toàn là họ hàng…”
Vũ không đợi cô nói hết đã siết chặt lấy vòng eo thon đó ấn mẹ vào tường, lòng bàn tay lập tức lún sâu vào sự mềm mại được bao bọc bởi lớp lụa.
Ngọn lửa ham muốn tích tụ suốt hai ngày nay thiêu đốt cổ họng cậu, lời nói ra cũng mang theo tia lửa: “Những vị khách đó đều đang nhìn mẹ.” Ngón tay luồn vào bên dưới tà sườn xám xẻ cao, làn da dưới lớp tất da chân nóng đến kinh ngạc, “Nhìn dáng vẻ lúc lắc mông của mẹ.”
Đôi giày cao gót màu đen của mẹ loạng choạng đạp lên mu bàn tay Vũ, nhưng không thể ngăn cản cậu giật tung những chiếc cúc áo trên cổ sườn xám.
Đôi uyên ương thêu chỉ vàng trên đó bị những cử động mạnh mẽ làm cho biến dạng, để lộ chiếc áo ngực ren màu đen bên dưới đang siết chặt lấy cặp vú đu đủ khoa trương.
Vũ cách lớp vải hung hăng véo một cái, hai đầu vú lập tức cương cứng đội lên lớp lụa, tạo thành hai hạt đậu nhỏ lồi lên trên hoa văn chìm.
“Ưm… nhẹ thôi…” Mẹ ngẩng đầu, cổ tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, giọng cô có chút hoảng sợ.
Mái tóc búi của cô hôm nay đã lỏng lẻo, vài lọn tóc mai ướt đẫm mồ hôi dính vào gò má ửng hồng, đường kẻ mắt được vẽ cẩn thận đã bị nước mắt làm cho nhòe đi.
Vũ ngậm lấy chiếc móc áo ngực đã cởi ra kéo về phía sau, từ sau lưng cởi bỏ chiếc áo ngực còn vương hơi ấm của mẹ, cặp vú đầy đặn nặng trĩu của mẹ lập tức bật ra.
Quầng vú đỏ hơn bình thường, như hai quả dâu tây điểm xuyết trên khối bột trắng nõn.
Khoảnh khắc cúi xuống ngậm lấy, vị sữa ngọt ngào hòa quyện với mùi nước hoa hoa nhài cô xịt sáng nay xộc vào mũi cậu, từng tấc da thịt trên cơ thể này đều đã được cậu điều giáo một cách hoàn hảo.
Vũ buông bầu vú đang ngậm trong miệng ra, mạnh mẽ hôn lên môi mẹ, lưỡi nhanh chóng khuấy đảo chiếc lưỡi nhỏ của mẹ, hôn mãi cho đến khi mẹ thở không ra hơi, cậu mới buông lưỡi mẹ ra, rồi hôn lên khóe miệng, cổ mẹ, cậu như đang tuyên bố chủ quyền mà để lại những vết dâu tây trên cổ và xương quai xanh của mẹ.
“Sao giống chó vậy.” Mẹ xấu hổ đỏ mặt đánh vào ngực cậu.
Vũ liếm môi, hít hà mùi hương trên người mẹ, giọng hơi khàn, “Con không phải là con chó đực nhỏ của mẹ sao?”
Vạt sườn xám của mẹ không biết tự lúc nào đã bị cậu vén lên đến tận eo, chiếc quần lót dây màu đen mỏng manh lún sâu vào khe thịt đầy đặn của mẹ, thấm đẫm dịch yêu trở nên bán trong suốt.
Ngón tay Vũ tách lớp vải chật hẹp của chiếc quần lót dây, để cậu nhìn rõ những cánh thịt hồng hào của mẹ đang hé mở theo từng nhịp thở.
Nín nhịn suốt hai ngày, mẹ cũng rất khó chịu, bên trong nóng hổi như bánh gạo nếp vừa hấp xong, ngón tay luồn vào cửa mình phát ra tiếng nước “lõm bõm”.
“Đồ dâm đãng.” Vũ áp trán vào trán cô thở hổn hển, ba ngón tay ra vào nhanh chóng trong cửa mình, “Mặc thứ vải rách này đi lại, có khác gì ở truồng không?” Đầu ngón tay đột nhiên chạm vào một điểm lồi nào đó, cả người mẹ run lên, cặp vú đầy đặn đó ép vào ngực cậu thành hai khối bẹp dí.
Vũ nhớ lại ánh mắt của những vị khách lúc trước dừng lại trên người mẹ, trong lòng dâng lên một cơn tức giận kìm nén, cảm giác như bảo vật quý giá của mình bị người khác làm bẩn.
Rõ ràng mẹ là của cậu! Là sở hữu của cậu! Là người phụ nữ của cậu!
Mẹ đột nhiên cười.
Ngón tay sơn móng đỏ của cô cởi thắt lưng cậu, đôi môi đỏ mọng lướt qua vành tai cậu: “Xin lỗi mà… mẹ chính là đồ dâm đãng…” Khoảnh khắc đầu lưỡi ẩm ướt tiến vào lỗ tai, cô đã chính xác nắm lấy dương vật đang tức giận của cậu, “Cưng muốn trừng phạt mẹ thế nào đây?”
Sợi dây lý trí “bụp” một tiếng đứt lìa. Vũ siết chặt lấy gốc đùi cô hung hăng đâm vào, cảm giác đầu dương vật mở tung cổ tử cung xuyên thẳng lên đỉnh đầu.
Dịch yêu từ cửa mình mẹ tiết ra, theo từng cú thúc bị khuấy đảo thành bọt trắng, chảy dọc theo nơi hai người giao hợp xuống dưới, để lại những vệt sáng loang lỗ trên đôi tất da chân của cô.
“Thao chết mẹ! Đồ dâm đãng!” Vũ nắm lấy búi tóc đã xõa tung của cô kéo ngược ra sau, khe ngực do cổ áo sườn xám siết lại đọng đầy mồ hôi, theo những cú thúc rung rinh tạo thành những gợn sóng li ti.
Mẹ buộc phải ưỡn ngực, hai bầu vú đầy đặn rung lắc điên cuồng trong chiếc sườn xám trống không, đầu vú cọ xát vào lớp lụa phát ra tiếng “sột soạt”.
Đôi giày cao gót trên chân cô sớm đã xiêu vẹo sang một bên, mu bàn chân căng cứng như một cây cung đã giương hết cỡ.
Cửa nhà kho đột nhiên bị gió thổi kêu “ầm” một tiếng. Mẹ sợ đến mức thịt trong huyệt đạo co rút dữ dội, siết chặt lấy dương vật cậu suýt nữa khiến cậu xuất tinh tại chỗ.
Khi cô quay đầu lại nhìn, khuôn mặt nghiêng được ánh đèn lồng ngoài cửa sổ chiếu vào đỏ bừng, cô cắn môi dưới, ánh mắt có chút mơ màng: “Sẽ… sẽ có người… ưm a… đến lấy đồ…”
“Vậy thì để họ xem.” Vũ tách hai múi mông cô ra đâm vào sâu hơn, cảm giác đầu dương vật nghiền qua lớp thịt mềm ở cổ tử cung khiến cả hai người đồng thời run rẩy, “Xem chị gái của cô dâu bị con trai thao đến mức phun nước như thế nào.” Lòng bàn tay nặng nề vỗ lên cặp mông đầy đặn của mẹ, thịt mông trắng nõn lập tức nổi lên những dấu tay dâm đãng, ẩn hiện dưới lớp vải đỏ sẫm theo từng cú thúc.
Tiếng xương mu và cặp mông đầy đặn của mẹ va chạm vào nhau bạch bạch vang vọng trong nhà kho không người, hòa lẫn với tiếng gầm gừ của đàn ông và tiếng khóc nấc của phụ nữ càng thêm dâm loạn.
Mẹ bị cậu thúc đến mức không nói nên lời, chỉ đỏ mắt mềm nhũn bị cậu dùng như một chiếc cốc thủ dâm.
Dưới sự thao tác dữ dội như máy đóng cọc của Vũ, mẹ đột nhiên co giật lên đỉnh.
Cửa mình đầy đặn như có sự sống mà hút lấy dương vật cậu, dịch yêu phun lên bụng dưới cậu, làm ướt cả vạt áo sơ mi.
Đôi giày cao gót trên chân cô sớm đã không biết văng đi đâu, đầu ngón chân mang tất vô thức cọ xát trên mặt đất, vẽ nên những đường cong hỗn loạn trên tấm ván gỗ phủ đầy bụi.
Vũ làm chậm lại tốc độ để ngắm nhìn dáng vẻ mê man của cô.
Mái tóc búi đã hoàn toàn xõa tung, chiếc trâm vàng cắm nghiêng bên thái dương sắp rơi xuống, cổ áo sườn xám mở rộng để lộ xương quai xanh chi chít vết hôn, những chiếc cúc áo trước ngực đã bung ra lủng lẳng trong không khí.
Điều đáng sợ nhất là tà sườn xám – phía trước miễn cưỡng che được cửa mình hồng hào của mẹ, phía sau lại hoàn toàn để lộ cặp mông to lớn bị cậu vỗ đến đỏ ửng, sống động như hai tấm rèm cửa đón gió.
Vũ đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, hai tà sườn xám chính là rèm che mông và rèm che cửa mình, phía trước thích hợp để đâm thẳng vào cửa mình đầy đặn, phía sau vén lên cũng thích hợp để làm tình từ phía sau, sườn xám quả thực quá gợi tình.
“Quay người lại.” Vũ đột nhiên rút dương vật ướt sũng ra, khi đầu dương vật rời khỏi kéo theo một dòng dịch yêu lấp lánh.
Khi mẹ mơ màng quay người lại, Vũ để ý thấy tất da chân trên đùi cô đã bị cọ rách, dưới lớp dịch yêu còn sót lại tỏa ra ánh sáng dâm loạn.
Giọng cậu có chút khàn khàn: “Tự mình tách ra.”
Mẹ rên rỉ ngoan ngoãn tách cửa mình ra, Vũ suýt nữa xuất tinh ngay tại chỗ – những cánh thịt hồng hào đang theo nhịp thở của cô khẽ co bóp, sống động như một chiếc miệng nhỏ hé mở phun ra dịch yêu, phát hiện này khiến thái dương cậu giật thình thịch.
Không cho cô thời gian chuẩn bị, Vũ siết chặt lấy eo cô hung hăng dùng dương vật đâm vào đến tận cùng, túi tinh va chạm vào môi âm hộ phát ra tiếng “bốp” giòn tan.
Vũ đưa tay vén tà sườn xám che cửa mình lên, để lộ nơi hai người đang giao hợp, có thể nhìn thấy dương vật to dài của cậu ra vào nhanh chóng trong cửa mình đầy đặn màu hồng, trông vô cùng dâm đãng.
“A! Sâu quá… tử cung sắp… bị đâm thủng rồi…” Móng tay mẹ để lại vài vết đỏ trên lưng Vũ, cơ bắp chân vì phải kiễng lên mà căng cứng.
Phát hiện này khiến cậu càng thêm hưng phấn – chân cô kiễng càng cao, cửa mình lại càng chật, khoái cảm như bị siết chặt đó chạy dọc sống lưng, cửa tinh quan của cậu bắt đầu lung lay.
“Mẹ… sắp ra rồi…” Cậu khàn giọng, giọng nói vì kìm nén khoái cảm mà méo mó biến dạng, ngón tay siết chặt lấy cặp mông đầy đặn của cô lún sâu vào da thịt trắng nõn, “Nói… muốn con bắn vào đâu?”
Mẹ bị cậu thúc đến mức không nói nên lời hoàn chỉnh, đôi môi tô son hé mở, chỉ có thể phát ra những tiếng rên đứt quãng: “Ngoài… bên ngoài… ưm a… bắn ra… ngoài…”
Vũ đột nhiên rùng mình một cái, đầu dương vật trong cửa mình ẩm ướt nóng bỏng của mẹ hung hăng nhảy lên hai cái.
Cúi đầu nhìn chiếc sườn xám màu đỏ sẫm tinh xảo trên người mẹ – tà áo đã bị hai người giày vò đến nhàu nhĩ, nhưng dù sao cũng là đồ đi thuê đắt tiền.
Nhận thức này khiến cậu lập tức tỉnh táo hơn một chút.
“Nhưng mà…” Cậu cố ý làm chậm lại tốc độ ra vào, để dương vật to khỏe từ từ cọ xát trong cửa mình trơn tuột của mẹ, cảm nhận từng nếp gấp bên trong thành thịt cô đang mút lấy, “Nếu bắn ra ngoài… sườn xám sẽ bị bẩn mất…”
Cơ thể mẹ rõ ràng cứng đờ, đôi mắt mơ màng của cô đột nhiên trợn lớn, rõ ràng cũng nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.
Cô vô thức muốn kẹp chặt hai chân, nhưng vì tư thế đứng một chân mà không thể làm được, chỉ có thể bất lực dựa vào lòng cậu run rẩy.
“Ư… vậy… vậy phải làm sao…” Giọng mẹ mang theo tiếng khóc nấc vừa mềm mại vừa quyến rũ, cặp mông đầy đặn của cô vô thức ưỡn ra sau, dường như vừa muốn thoát khỏi dương vật hung dữ của cậu, lại vừa bản năng khao khát sự chiếm hữu sâu hơn, “Sườn xám… không thể làm bẩn…”
Vũ xấu xa đột ngột thúc mạnh một cái, đầu dương vật nặng nề chạm vào cổ tử cung nhạy cảm của cô.
Mẹ lập tức như bị điện giật mà co giật dữ dội, cửa mình tuôn ra một lượng lớn dịch yêu ấm nóng, làm ướt cả lông mu của cậu.
“Vậy thì chỉ có thể…” Cậu áp sát vào trán đẫm mồ hôi của cô, nhìn đôi mắt đã mất hết tiêu cự vì khoái cảm của cô, nói từng chữ một, “Bắn vào trong thôi…”
Vẻ mặt mẹ lập tức trở nên vô cùng mâu thuẫn – lý trí mách bảo cô như vậy rất nguy hiểm, nhưng cơ thể lại đã sớm đưa ra phản ứng.
Cửa mình cô đột nhiên co thắt dữ dội, như vô số chiếc miệng nhỏ đồng thời hút lấy đầu dương vật cậu, như đang âm thầm thúc giục.
“Xin… xin con…” Mẹ cuối cùng cũng suy sụp mà khóc nấc lên, ngón tay sơn móng tinh xảo siết chặt lấy cánh tay cậu, “Vào trong… bắn vào trong đi… ư…”
Lời yêu cầu dâm đãng như vậy thốt ra từ miệng người phụ nữ trẻ đẹp đoan trang, quả thực còn kích thích hơn cả loại xuân dược mạnh nhất.
Cậu gầm nhẹ một tiếng, hai tay siết chặt lấy vòng eo thon của cô, hạ bộ như một chiếc máy đóng cọc điên cuồng đưa đẩy.
“Mang thai đi! Mẹ!”
Trong tiếng hét như tuyên bố, đầu dương vật cậu siết chặt lấy cổ tử cung hơi hé mở của cô, dòng tinh dịch nóng hổi như lũ vỡ đê phun ra.
Mẹ phát ra một tiếng rên gần như khóc nấc, cặp mông đầy đặn co giật dữ dội, dịch yêu từ cửa mình hòa lẫn với tinh dịch của cậu, chảy dọc theo mặt trong đùi run rẩy của cô, làm ướt cả đôi tất da chân màu da.
Vũ có thể cảm nhận rõ ràng từng đợt tinh dịch của mình rót vào trong cơ thể mẹ, mỗi lần phun ra đều khiến tử cung cô co giật một cách sung sướng.
Cậu nghỉ một lúc, tiếng thở dốc nặng nề vang vọng trong nhà kho tối tăm, đầu dương vật lưu luyến từ từ rút ra khỏi cửa mình ẩm ướt nóng bỏng của mẹ, phát ra tiếng “bụp” khe khẽ.
Mẹ lập tức toàn thân run lên, hai chân mang tất da chân màu da vô thức kẹp chặt lại, nhưng không thể ngăn cản dòng tinh dịch trắng đục từ cửa mình hơi hé mở của cô trào ra.
“Đừng động…” Cậu khàn giọng, xoay người mẹ đang mềm nhũn lại đối mặt với mình.
Tà sườn xám phía trước của cô đã bị vén lên hoàn toàn, để lộ vùng kín hỗn độn – đôi môi hồng hào vì bị ra vào liên tục mà hơi sưng lên, đáng thương phun ra dòng tinh dịch hòa lẫn với dịch yêu.
Cậu ngồi xổm xuống, lấy băng cá nhân trong túi quần ra. Mẹ mơ màng nhìn động tác của cậu, cho đến khi miếng băng lạnh lẽo chạm vào đôi môi âm hộ nhạy cảm của cô, mới đột nhiên nhíu mày khẽ kêu lên một tiếng: “Ư…”
“Ngoan, dán lại sẽ không chảy ra nữa.” Cậu cười xấu xa, ngón tay cố ý ấn nhẹ lên miếng băng cá nhân vài cái.
Mẹ quay mặt đi không thèm để ý đến cậu, nhưng không ngờ động tác này lại khiến chiếc cổ thon dài của cô hoàn toàn lộ ra trước mắt cậu, bên trên chi chít những vết dâu tây cậu vừa mới để lại.
Cậu cẩn thận kéo chiếc quần lót dây đã ướt sũng của cô lên, lớp vải chật hẹp buộc phải dán lên miếng băng cá nhân, phác họa nên đường cong quyến rũ nơi cửa mình mẹ.
“Ưm…” Mẹ mơ màng quay đầu lại, đồng tử sau cơn cực khoái vẫn chưa lấy lại tiêu cự.
Vũ nghịch ngợm kéo mạnh lớp vải chật hẹp của chiếc quần lót dây cô rồi thả ra.
Lớp vải bật trở lại vào miếng băng cá nhân, cả người mẹ run lên, lại có một chút tinh dịch từ khe hở trào ra.
“Con…” Mẹ vừa xấu hổ vừa tức giận trừng mắt nhìn cậu, nhưng đôi mắt hạnh ngấn nước đó thực sự không có chút uy hiếp nào. Đôi môi đỏ mọng hé mở định nói gì đó, nhưng bị nụ hôn bất ngờ của cậu chặn lại.
Vũ tham lam mút lấy đôi môi mềm mại của mẹ, đầu lưỡi cạy mở hàm răng trắng như ngọc của cô, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ đang né tránh của cô.
Ban đầu mẹ còn làm bộ đẩy ra, rất nhanh đã chìm đắm trong nụ hôn sâu đầy chiếm hữu này.
Ngón tay sơn móng đỏ của cô vô thức nắm chặt lấy vải áo sau lưng cậu, cặp vú đầy đặn đó ép chặt vào ngực cậu, cách lớp sườn xám vẫn có thể cảm nhận được nhịp tim đập nhanh của cô.
Khi tách ra, một sợi chỉ bạc nối liền môi hai người.
Ánh mắt mẹ mơ màng, mái tóc búi được chăm chút kỹ lưỡng sớm đã xõa tung, vài lọn tóc mai ướt đẫm mồ hôi dính vào gò má ửng hồng.
Đôi môi căng mọng của cô vì hôn quá nhiều mà hơi sưng đỏ, khóe miệng còn vương chút son môi bị nhòe.
“Sườn xám… sắp nhàu rồi…” Mẹ lí nhí, nhưng không hề có ý định chỉnh lại quần áo. Cô mềm mại dựa vào lòng cậu, mặc cho tay cậu lướt trên tấm lưng trần của cô.
Vũ cúi đầu nhìn dáng vẻ đã được yêu thương triệt để này của mẹ – chiếc sườn xám tinh xảo xộc xệch không chịu nổi, phần đũng của đôi tất da chân bị xé rách một lỗ lớn, giày cao gót sớm đã không biết văng đi đâu.
Điều đáng sợ nhất là vẻ mặt hòa lẫn giữa sự ửng hồng và ham muốn của cô, quả thực còn nguy hiểm hơn bất kỳ loại thuốc kích dục nào.
Hai mươi phút sau, hai người một trước một sau trở lại tiệc cưới.
Lớp trang điểm đã được dặm lại của mẹ không che được vẻ xuân tình nơi khóe mắt, khi đi lại gốc đùi vẫn còn run rẩy.
Vũ dìu cô vừa ngồi xuống, bà ngoại đã nghi ngờ nhìn sang: “Mặt sao mà đỏ thế?”
“Con bị tiêu chảy.” Vũ giành trả lời, tiện tay múc cho mẹ một bát chè đậu xanh lạnh, “Để mẹ giúp con tìm thuốc tiêu chảy ạ.”
Sự chú ý của bà ngoại lập tức bị chuyển hướng: “Không hợp thủy thổ à? Có cần…”
“Không sao nữa rồi ạ bà ngoại.” Vũ cúi đầu và cơm, khóe mắt liếc thấy mẹ đang vô thức vuốt ve vết hôn trên xương quai xanh.
Tà sườn xám của cô có vài nếp nhăn đáng ngờ, nhưng không ai có thể phát hiện ra bên dưới chiếc sườn xám đó lại đang dán một miếng băng cá nhân thấm đẫm tinh dịch.