Sáng hôm sau, tôi dậy sớm hơn mọi ngày, lòng đầy quyết tâm. Kể từ khi biết chuyện lão chủ trọ dê xồm dám động vào mẹ, tôi đã không thể nào yên lòng. Mối nguy hiểm đó cần phải được loại bỏ, và việc chuyển trọ là điều cấp thiết. Sau bữa sáng, tôi cùng mẹ bắt tay vào việc thu dọn đồ đạc. Mẹ tôi vẫn còn chút lo lắng về việc tìm chỗ ở mới, nhưng tôi trấn an mẹ, hứa sẽ tìm một nơi an toàn và thoải mái hơn.
Lão chủ trọ, thấy chúng tôi dọn đồ, liền chạy ra, vẻ mặt tiếc hùi hụi. “Ôi giời ơi cô Diễm Hằng! Sao lại dọn đi vội vàng thế này? Mới ở được có mấy bữa mà. Hay tại thằng nhóc này nó phá phách gì hả? Hay nó làm gì không phải phép với cô?” Lão ta nói, giọng điệu vừa tiếc rẻ, vừa cố tình đổ lỗi cho tôi, ánh mắt vẫn không ngừng liếc nhìn mẹ tôi một cách thèm thuồng.
Mẹ tôi chỉ liếc lão một cái sắc lạnh, không nói gì. Tôi thì cười khẩy. “Chuyện của chúng tôi, ông không cần bận tâm đâu. Ông cứ lo việc của ông đi.”
Khi mọi đồ đạc đã được thu dọn xong xuôi, tôi bảo mẹ đợi ở ngoài xe ba gác, còn tôi thì đi vào trong. Tôi đi thẳng đến căn phòng của lão chủ trọ, và may mắn thay, tôi thấy vợ lão đang ngồi ở đó, vẻ mặt cau có.
“Bác gái ơi,” tôi nói, giọng lễ phép nhưng ẩn chứa sự hả hê. “Cháu có chuyện này muốn kể cho bác nghe. Chuyện liên quan đến bác trai đó ạ.”
Vợ lão chủ trọ ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc lẹm nhìn tôi. “Chuyện gì? Thằng cha già đó lại làm gì nữa rồi?”
Tôi hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu kể lại toàn bộ câu chuyện một cách chi tiết, từ việc lão chủ trọ ve vãn mẹ tôi, đến việc lão dám đưa tay định sờ vào người mẹ, và cả những lời lẽ bẩn thỉu mà lão đã thốt ra. Tôi cố gắng kể một cách khách quan nhất có thể, nhưng không quên nhấn mạnh sự kinh tởm và ghê tởm của lão.
Vợ lão chủ trọ nghe tôi kể, sắc mặt bà ta từ cau có chuyển sang xanh mét, rồi đỏ bừng. Gân xanh nổi lên trên trán. Bà ta nắm chặt tay, đôi mắt tóe lửa nhìn về phía căn phòng bếp, nơi lão chủ trọ đang lúi húi.
“Cái thằng cha già dê xồm này! Mày dám làm cái trò đó hả?!” Vợ lão chủ trọ gầm lên, giọng điệu như một con sư tử cái bị chọc giận.
Tôi không nói gì thêm, chỉ khẽ cúi đầu chào bà ta, rồi quay lưng bước ra khỏi phòng, bước nhanh ra xe ba gác. Mẹ tôi nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ tò mò.
“Con làm gì trong đó vậy?” Mẹ khẽ hỏi.
Tôi mỉm cười bí hiểm. “Một lát nữa mẹ sẽ biết.”
Chúng tôi lên xe ba gác, đồ đạc lỉnh kỉnh chất đầy phía sau. Vừa lúc chiếc xe lăn bánh, một tiếng ầm ĩ vang lên từ phía căn nhà trọ cũ. Tiếng la hét, tiếng đổ vỡ, và tiếng bà vợ lão chủ trọ gào thét như xé tai.
“Mày chết với tao, thằng già dê xồm!”
Tôi và mẹ tôi ngoái đầu lại nhìn. Tôi thấy lão chủ trọ đang chạy ra khỏi nhà, khuôn mặt tái mét, quần áo xộc xệch, và bà vợ lão đang cầm một cây chổi lông gà, đuổi theo lão ta, vừa đánh vừa chửi.
“Lão bị vợ đánh rồi, haha!” Tôi nói, không thể giấu nổi sự hả hê.
Mẹ tôi nhìn cảnh tượng đó, ban đầu thì ngạc nhiên, rồi mẹ cũng bật cười. Cả hai mẹ con đều cảm thấy nhẹ nhõm và thỏa mãn.
Chúng tôi di chuyển đến một khu trọ mới, nằm trong một con hẻm yên tĩnh hơn. May mắn thay, chủ trọ mới là một cặp vợ chồng trung niên, rất tốt bụng và hiếu khách. Họ niềm nở chào đón chúng tôi, giúp chúng tôi dọn đồ vào phòng. Căn phòng trọ mới rộng rãi hơn, sạch sẽ hơn rất nhiều so với căn phòng cũ. Đặc biệt, gác khá to, đủ rộng để hai mẹ con tôi có thể ngủ thoải mái mà không cần phải nằm sát nhau quá mức.
Sau khi dọn dẹp và sắp xếp đồ đạc xong xuôi, mẹ tôi nhìn căn phòng mới, khuôn mặt mẹ rạng rỡ hẳn lên. “Căn phòng này đẹp quá con nhỉ? Thoải mái hơn hẳn.”
Tôi mỉm cười. “Dạ. Chúng ta sẽ ở đây một thời gian dài đó mẹ.” Tôi đi quanh phòng, nhìn ngắm từng góc. Căn phòng mới có cửa sổ lớn, đón nắng và gió, tạo cảm giác thoáng đãng. Tôi nhìn mẹ, một ý nghĩ táo bạo chợt nảy ra trong đầu, đầy vẻ trêu chọc.
“Chúng ta trang trí phòng thêm cho đẹp ha mẹ. Như trang trí phòng tân hôn vậy đó.” Tôi nói, giọng cố ý pha chút bỡn cợt, nhưng ánh mắt tôi lại đầy ẩn ý.
Mẹ tôi nghe tôi nói, lập tức khẽ giật mình. Khuôn mặt mẹ hơi ửng hồng. Mẹ liếc nhìn tôi, ánh mắt mẹ dao động giữa sự ngạc nhiên và một chút bối rối.
“Tân hôn ai hả con?” Mẹ tôi khẽ hỏi, giọng lí nhí, như thể đang thử dò ý tôi.
Tôi mỉm cười, tiến lại gần mẹ hơn một chút. Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt mẹ, ánh mắt tôi đầy vẻ thách thức và khao khát. “Thì tân hôn con với mẹ chứ còn ai nữa.”
Lời nói của tôi vừa dứt, mẹ tôi lập tức đỏ bừng mặt. Đôi mắt mẹ mở to, nhìn tôi đầy kinh ngạc, pha lẫn sự sốc nặng. Mẹ không nói gì, chỉ cúi gằm mặt xuống, khuôn mặt mẹ như biến thành một quả cà chua chín mọng. Tôi biết, mình đã đi quá xa, nhưng tôi không hối hận.
Tôi vòng tay qua ôm lấy mẹ từ phía sau, khẽ hôn lên tóc mẹ. “Mẹ đừng có ngượng mà. Con đùa thôi mà.” Tôi nói, nhưng giọng tôi lại đầy vẻ tinh nghịch.
Mẹ tôi khẽ cựa quậy trong vòng tay tôi, nhưng không đẩy tôi ra. Mẹ thở dài, một tiếng thở dài nhẹ nhõm, như trút bỏ gánh nặng. “Thằng quỷ này! Cứ nói bậy bạ hoài à.”
Bữa tối diễn ra trong không khí thoải mái hơn. Mẹ tôi vẫn còn chút ngượng ngùng, nhưng đã không còn quá căng thẳng. Chúng tôi nói chuyện về căn phòng mới, về những thứ cần mua sắm thêm.
Khi màn đêm buông xuống, và hai mẹ con đã lên gác nằm. Tôi nằm trên giường, nhìn lên trần nhà tối om. Mùi hương quen thuộc của mẹ vẫn bao trùm lấy tôi. Tôi biết, đây là cơ hội.
“Mẹ ơi…” Tôi khẽ gọi, giọng lí nhí.
Mẹ tôi khẽ cựa quậy. “Gì vậy con?”
“Tối nay… mẹ… mẹ cởi trần ngủ với con được không ạ?” Tôi hỏi, giọng đầy vẻ nài nỉ. “Phòng mới rộng rãi hơn, thoải mái hơn mà mẹ.”
Mẹ tôi lập tức im lặng. Tôi nghe tiếng mẹ thở dài. Khoảnh khắc im lặng kéo dài như vô tận. Tôi nín thở, chờ đợi câu trả lời của mẹ. Tôi biết mẹ đang đấu tranh nội tâm. Mẹ vẫn còn ngại ngùng, nhưng tôi cũng biết, mẹ đang dần chấp nhận tôi, chấp nhận những khao khát cấm kỵ này.
Cuối cùng, mẹ tôi khẽ thở dài, một tiếng thở dài gần như là một lời đầu hàng. “Thôi được rồi… Con… con trai mẹ muốn thì mẹ chiều…” Giọng mẹ nhỏ nhẹ, đầy vẻ cam chịu, nhưng cũng không có sự từ chối. Mẹ tôi chỉ nói tiếp: “Nhưng mà… mẹ chỉ mặc quần lót đi ngủ thôi đó. Con… con không được làm gì bậy bạ đâu đó.”
Tôi sung sướng đến phát điên! Lời hứa của mẹ như một luồng điện chạy dọc sống lưng tôi. Mẹ sẽ cởi trần ngủ! Chỉ mặc quần lót! Đây là một bước tiến lớn, một sự chấp nhận hoàn toàn từ mẹ.
“Dạ vâng! Con hứa mà mẹ! Con không làm gì bậy bạ đâu ạ!” Tôi nói, giọng đầy phấn khích.
Mẹ tôi không nói gì thêm, chỉ khẽ thở dài. Tôi nghe tiếng mẹ sột soạt, và rồi, mẹ tôi nằm xuống cạnh tôi. Tôi cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể mẹ, và mùi hương quen thuộc của mẹ bao trùm lấy tôi. Chỉ cần mẹ không mặc áo lót và mặc quần lót ngủ cạnh tôi cũng đủ khiến tôi phát điên rồi.
Tôi nằm cạnh mẹ, căn phòng mới rộng rãi và thoáng đãng hơn khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Mẹ tôi nằm quay lưng lại với tôi, chỉ mặc chiếc quần lót ren đen mỏng tang. Mẹ ngủ say, không một mảnh vải che thân, chỉ độc chiếc quần lót ren mỏng manh kia, ôm sát lấy đường cong hông đầy đặn. Lớp ren ấy như một làn khói mỏng, để lộ làn da trắng ngần, mịn màng như tơ lụa. Đôi chân thon dài của mẹ khẽ gập, đặt hờ trên tấm ga, tạo thành một đường cong mềm mại, vừa thanh thoát vừa gợi cảm. Chiếc quần lót đen, với những hoa văn ren tinh xảo, như một lời thì thầm đầy mê hoặc, tôn lên từng đường nét cơ thể mẹ, khiến ánh mắt tôi không thể rời đi. Dưới ánh sáng lờ mờ, tôi có thể thấy cả những sợi lông đen nhánh, mờ mờ hiện lên qua lớp vải mỏng manh.
Là lông lồn, lông lồn xinh đẹp của mẹ. Nó đều tăm tắp. Chỗ lông ấy không rậm rịt, mà vừa đủ, ôm lấy cái mu lồn căng mọng, nhìn mà chỉ muốn úp mặt vào ngay.
Ngực mẹ, căng tròn và đẹp như tạc, nhấp nhô nhẹ nhàng theo từng nhịp thở, 2 núm vú hồng hào xinh đẹp dù tôi đã bú mấy lần vẫn mê mệt. Dưới ánh sáng nhạt, cặp vú ấy như được phủ một lớp ánh bạc, vừa kiêu sa vừa mời gọi. Bụng mẹ phẳng lì, mềm mại, với đường cong nhẹ nơi rốn, như một điểm nhấn hoàn hảo. Mái tóc đen dài xõa tung trên gối, vài sợi lòa xòa trên vai, càng làm nổi bật làn da trắng mịn, không một tì vết.
Tôi nằm bên cạnh, gần đến mức có thể cảm nhận hơi ấm từ cơ thể mẹ. Tim tôi đập mạnh, vừa ngưỡng mộ, vừa bị cuốn vào vẻ đẹp ấy.
Tôi nghĩ thầm. Ba mình sướng thật, được hưởng thụ cái cơ thể này cả 20 năm nay. Tôi thương ba tôi lắm nhưng có chút ganh tị với sự may mắn của ba.
Mẹ trong giấc ngủ, không chút phòng bị, như một nàng thơ giữa căn phòng trọ nhỏ bé.
Tôi từ từ đưa tay ra, khẽ chạm vào lưng mẹ. Làn da mẹ ấm áp, mịn màng dưới lòng bàn tay tôi. Những ngón tay tôi run run, lướt nhẹ theo đường cong lưng mẹ, từ bờ vai thon xuống tận eo, nơi lớp ren đen bắt đầu. Tôi không dám đi xa hơn, chỉ lặng lẽ vuốt ve, như sợ đánh thức giấc ngủ của mẹ, hay đánh vỡ khoảnh khắc mong manh này. Mẹ tôi khẽ rùng mình, nhưng không cựa quậy. Tôi khẽ vuốt ve, di chuyển bàn tay lướt qua mép quần lót của mẹ. Một cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng tôi.
Tôi nằm đó, hít hà mùi hương của mẹ, mùi xà phòng, mùi cơ thể và mùi ẩm ướt đặc trưng của phụ nữ. Tôi nhắm mắt lại, tưởng tượng mẹ tôi đang không mặc gì cả, hình ảnh cặp vú căng tròn, trắng ngần hiện rõ trong tâm trí tôi. Mặc dù không được nhìn thấy chúng, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của chúng, ngay cạnh tôi.