Tối hôm đó, sau bữa cơm đạm bạc với cá kho và canh rau muống, mẹ và tôi leo lên gác lửng của căn trọ mới, nơi tấm nệm rộng rãi ấm áp.
Cả ngày hôm nay, hình ảnh mẹ bú cu tôi, cặp vú căng tròn dưới tay tôi, và tinh bắn vào miệng mẹ, cứ lởn vởn trong đầu, làm con cu tôi cương lên mỗi khi nghĩ tới. Mẹ vẫn như mọi ngày, mặc áo thun mỏng, cặp vú nhấp nhô, mùi hương mẹ thoang thoảng như hoa nhài, nhưng ánh mắt mẹ khi nhìn tôi có chút gì đó khác, vừa nghiêm khắc vừa bối rối, như thể mẹ vẫn đang đấu tranh với những khoảnh khắc tội lỗi giữa hai mẹ con.
Mẹ nằm dài trên nệm, tay cầm điện thoại, mở video call với ba, đang ở dưới quê. Ba tôi, một người đàn ông khô khan, ít nói, mặt lúc nào cũng cứng đơ như gỗ, xuất hiện trên màn hình, giọng trầm trầm: “Ừ, khỏe không em?”
Mẹ, trẻ trung và hoạt bát, cười tươi, kể đủ thứ chuyện: Từ việc dọn đến trọ mới, chủ trọ tốt bụng, đến chuyện tôi học hành ra sao, chuyện giá cả trên thành phố đắt đỏ thế nào, rồi lại lan man sang chuyện cô Tư hàng xóm mới sinh con thứ ba. Ba chỉ gật gù, thỉnh thoảng vuốt đuôi: “Ừ, tốt, cứ vậy đi.” Hai người nói chuyện chẳng hợp gì cả, toàn mẹ nói, ba nghe, như thể họ ở hai thế giới khác nhau, một người sôi nổi, một người trầm mặc. Tôi nằm cạnh mẹ, giả vờ nghịch điện thoại, nhưng tai thì dỏng lên nghe mẹ kể, và mắt thì không rời khỏi cặp vú mẹ đang nhấp nhô dưới lớp áo mỏng, đến nụ hôn ướt át sáng nay, đến cảm giác lưỡi mẹ mơn trớn trên đầu “thằng bé” của tôi. Con cu tôi cương cứng, đau nhức, làm tôi không thể nằm yên một chỗ.
Chợt, một ý nghĩ bạo gan lóe lên trong đầu. Mẹ đang say sưa kể chuyện, điện thoại hướng về mặt mẹ, ánh sáng màn hình chiếu lên đôi mắt long lanh của mẹ. Tôi lặng lẽ dịch sát mẹ, tay tôi run run, nhẹ nhàng chạm vào vú mẹ qua lớp áo thun mỏng.
Ngón tay tôi khẽ miết nhẹ lên quầng vú, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng của bầu ngực. Mẹ giật mình, la lên một tiếng nhỏ: “Á!” Tiếng la đột ngột, làm ba tôi lập tức hỏi, giọng lo lắng: “Gì vậy, Có chuyện gì?” Mẹ đỏ mặt, lúng túng, vội vàng bịa chuyện: “Không… không có gì đâu anh! Có con gián bò qua, em giật mình thôi!”
Mẹ quay sang lườm tôi, ánh mắt nghiêm khắc, như muốn cảnh cáo, nhưng tôi đâu dễ bỏ qua. Tôi cười khì, ánh mắt đầy tinh quái, tay tiếp tục nắn bóp vú mẹ, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng của cặp vú căng tròn đang run rẩy trong lòng bàn tay tôi. Núm vú mẹ cứng lên dưới ngón tay tôi, như một nụ hoa e ấp vừa hé nở, làm tôi sướng ran cả người.
Mẹ không thể làm gì khác, đành hướng camera lên phía trần nhà, để ba không thấy tôi đang làm gì. Mẹ vẫn cố giữ giọng bình thường, kể tiếp:
“Dạ anh, khu trọ mới sạch sẽ lắm, em với con cũng đỡ vất vả hơn. Hàng xóm cũng thân thiện, chủ trọ tuy hơi khó tính chút nhưng cũng được. Nam nó đi học về cũng chịu khó phụ mẹ…” Nhưng giọng mẹ bỗng lạc đi, vì tôi se nhẹ núm vú mẹ, làm mẹ rên khe khẽ: “Ư…” Âm thanh nhỏ xíu, bị tiếng mẹ nói lấn át, nhưng tôi nghe rõ, và tôi biết đó không phải là tiếng rên của sự khó chịu, mà là của khoái cảm. Tiếng rên ấy như một lời mời gọi, làm con cu tôi càng cương hơn, đau nhức đến tận gốc. Ba lại hỏi: “Hai mẹ con nói gì mà ậm ừ hoài vậy? Nghe không rõ.”
Mẹ vội đáp, giọng run run, có chút ngượng ngùng: “Không, tại Nam nghịch phá, con trai mà, nghịch tí thôi!” Tôi cười thầm, đúng là tôi nghịch thật, nhưng ba đâu biết tôi đang nghịch vú mẹ, đang làm mẹ rên rỉ giữa cuộc gọi với ba, một cuộc gọi mà mẹ không thể cắt ngang.
Tôi biết lúc này mẹ không thể phản kháng, vì nếu mẹ đẩy tôi ra hay la lên, ba sẽ lập tức nghi ngờ và phát hiện. Lợi dụng cơ hội ngàn vàng này, tôi đánh liều, đưa tay xuống thấp hơn, chạm lên vùng mu mẹ qua lớp quần vải mỏng. Tôi cảm nhận được sự ấm nóng, sự mềm mại của vùng kín mẹ. Mẹ giật mình, gắt khe khẽ: “Con làm cái gì đó!” Giọng mẹ đầy bất ngờ và có chút hoảng loạn. Ba tôi ở đầu dây bên kia lại hỏi: “Thằng Nam làm gì mà mẹ la hoài vậy?” Mẹ đỏ mặt, giọng lúng túng, gượng gạo giải thích: “Không, tại nó nghịch! Anh cứ nói tiếp đi, em nghe nè…”
Mẹ lườm tôi, ánh mắt vừa giận vừa bất lực, nhưng tôi không dừng lại. Tay tôi lướt nhẹ trên vùng mu mẹ, cảm nhận sự mềm mại của lớp vải, và sự ấm nóng lan tỏa từ bên trong. Tôi đánh liều hơn, luồn tay vào trong quần mẹ, ngón tay tôi tìm đến môi âm đạo mẹ, ướt nhẹp, mềm mại, như một lời mời gọi chết người. Tôi cảm nhận được sự ẩm ướt, sự trơn trượt của dịch tiết mẹ.
Mẹ rên khe khẽ, cố kìm nén, giọng mẹ lạc đi khi nói với ba: “… em kể tiếp nè… khu trọ mới có nhiều cây xanh lắm, không khí cũng trong lành, Nam nó cũng thích lắm…”
Nhưng tôi thấy rõ, mẹ thở hổn hển, nhịp thở dồn dập, ánh mắt mẹ long lanh, như đang bị cuốn vào cảm giác sướng, không thể thoát ra. Ngón tay tôi lướt nhẹ qua môi âm đạo mẹ, cảm nhận sự ướt át, sự ấm nóng, sự rung động từ bên trong, làm tôi sướng đến phát điên. Tôi nhẹ nhàng miết nhẹ lên hột le mẹ, cảm nhận nó dần cương lên dưới đầu ngón tay. Mẹ cắn chặt môi, cố giữ camera hướng lên trần, nhưng cơ thể mẹ run run, như không thể chống lại được những xúc chạm của tôi. Tôi thì thầm, giọng nhỏ chỉ đủ để mẹ nghe, đầy vẻ khiêu khích: “Mẹ… mẹ sướng hả? Con biết mẹ thích mà…” Mẹ lườm tôi, ánh mắt đầy sự xấu hổ và giận dữ, nhưng không đẩy tay tôi ra, chỉ rên khe khẽ, như đang đấu tranh với chính mình, giữa lý trí và dục vọng.
Ba bỗng nói với tôi: “Mẹ con mày ồn ào gì vậy? Ba nghe không rõ.” Mẹ giật mình, vội đáp: “Không, tại gió thổi cửa, em đóng cửa đây!” Mẹ cố gắng với tay đóng cửa sổ, nhưng tay tôi vẫn không rời khỏi vùng kín mẹ. Ngón tay tôi lướt nhẹ, chạm vào hột le mẹ, miết nhẹ, làm mẹ rên lớn hơn: “Ư…” Tiếng rên đầy khoái lạc, nhưng mẹ vội ho khan, che giấu, giọng run run: “Anh, em hơi mệt, em cúp máy đây, mai nói tiếp nha!” Ba gật đầu, giọng khô khan: “Ừ, nghỉ đi.” Mẹ cúp máy, ném điện thoại xuống nệm, quay sang lườm tôi, giọng đanh đá, đầy vẻ giận dỗi:
“Con hư quá! Dám làm vậy khi mẹ nói chuyện với ba? Con muốn mẹ chết vì xấu hổ hả?”
Tôi cười khì, không sợ, nắm lấy tay mẹ, siết nhẹ: “Mẹ, con xin lỗi… nhưng mẹ sướng mà, đúng không? Con thấy mẹ ướt hết rồi…” Mẹ đỏ mặt, rút tay lại, giọng run run: “Con đừng nói bậy! Mẹ… mẹ không có sướng! Con hư quá, mẹ không chiều con nữa!” Nhưng tôi thấy rõ, mẹ thở hổn hển, lồng ngực mẹ phập phồng, ánh mắt mẹ lấp lánh, như thể mẹ cũng đang bị cuốn vào khoảnh khắc tội lỗi này, và cảm giác khoái lạc đang len lỏi trong từng tế bào của mẹ. Tôi năn nỉ: “Mẹ, con xin lỗi, con không làm nữa, mẹ đừng giận…” Mẹ thở dài, nằm xuống, quay lưng lại, nhưng tôi biết mẹ không giận thật, chỉ đang xấu hổ và cố gắng che giấu cảm xúc của mình.
Tôi nằm sát mẹ, mùi hương mẹ phả vào mũi tôi, làm con cu tôi cương cứng, đau nhức. Tôi muốn sờ mẹ tiếp, muốn hôn mẹ, muốn làm nhiều điều hơn nữa, nhưng tôi biết mình không được làm bậy thêm. Tiếng mẹ thở đều đều, nhưng thi thoảng mẹ lại khẽ trở mình, như thể mẹ cũng đang nghĩ đến ngón tay tôi chạm vào lồn mẹ, đến cảm giác sướng đó.