back to top

Chung trọ – Tác giả Cửu Long Di Quan

- Durex siêu mỏng chống xts, chân thật tăng khoái cảm -
Phần 28: Mẹ Về Quê

Đêm qua, tôi đã vượt qua mọi lằn ranh, đụ mẹ Diễm Hằng, và biến mẹ thành “vợ” trong một khoảnh khắc đầy dục vọng. Cái lồn hồng hào, ướt át của mẹ, tiếng mẹ gọi tôi là “chồng”, và cảm giác xuất tinh trong mẹ vẫn in sâu trong đầu tôi, khiến cặc tôi cứng lên ngay cả khi vừa mở mắt.

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy, thấy giường trống. Mẹ không nằm cạnh tôi như mọi khi. Tôi nghe tiếng lạch cạch ở góc bếp, nhưng rồi nhận ra cửa phòng khẽ mở, và mẹ vừa bước vào, tay cầm một túi nhỏ từ tiệm thuốc. Mẹ vội vàng, ánh mắt lo lắng, đôi má đỏ ửng. Tôi ngồi dậy, hỏi: “Mẹ đi đâu sớm vậy?” Mẹ giật mình, ánh mắt lảng tránh, rồi thì thầm: “Mẹ… mẹ đi mua thuốc… thuốc tránh thai.” Giọng mẹ run run, như thể mẹ đang cố che giấu sự sợ hãi.

Tôi sững sờ, lòng hơi chùng xuống. “Giờ này uống còn tác dụng không, mẹ?” Tôi hỏi, giọng nhẹ nhàng, nhưng trong lòng lại có chút hả hê. Mẹ nhìn tôi, ánh mắt mẹ đầy lo lắng, “Mẹ không biết… mẹ chỉ… mẹ sợ…” mẹ nói, giọng nghẹn lại, như thể mẹ đang nghĩ đến viễn cảnh mang thai, đến bí mật kinh khủng giữa hai mẹ con. Tôi muốn ôm mẹ, an ủi mẹ, nhưng cặc tôi lại cứng lên, nghĩ đến đêm qua, khi tôi bắn đầy trong lồn mẹ.

Mẹ vội quay đi, lấy cốc nước, uống viên thuốc, rồi thở dài, như cố lấy lại bình tĩnh. “Nam, xuống ăn sáng đi,” mẹ gọi, giọng dịu dàng, nhưng tôi nghe ra sự bối rối. Tôi bước xuống, thấy mẹ đang đứng ở góc bếp, mặc cái áo thun cũ, ôm sát người, để lộ cái vú căng tròn và cái mông cong cong. Tôi không kìm được, lại gần, ôm mẹ từ phía sau, cặc tôi cọ vào mông mẹ, và thì thầm: “Vợ ơi, gọi chồng đi.”

Mẹ giật mình, quay lại, ánh mắt mẹ ngượng ngùng, đôi má đỏ ửng. “Nam… đừng… mẹ là mẹ con, tối qua… tối qua chỉ là…” mẹ lắp bắp, như thể sau khi bình tĩnh lại, mẹ thấy ngại với những gì đã xảy ra. Nhưng tôi không chịu, tôi bóp mông mẹ, tay siết chặt, cảm nhận sự mềm mại. “Gọi đi, vợ. Gọi chồng, nếu không chồng không cho vợ nấu ăn,” tôi nói, giọng nửa đùa nửa nghiêm, mắt dán vào mẹ.

Mẹ cắn môi, cố lảng tránh, nhưng tôi không dừng lại. Tôi bóp mạnh hơn, tay kia lướt lên, bóp vú mẹ qua lớp áo, cảm nhận núm vú cứng lên dưới ngón tay. Mẹ rên khẽ, “Nam… đừng… con…” nhưng giọng mẹ lạc đi, không còn sức phản kháng. Tôi cười, thì thầm vào tai mẹ: “Gọi chồng đi, vợ. Không gọi, chồng bóp tiếp.” Tôi nhéo núm vú mẹ, làm mẹ cong người, rên lớn.

Cuối cùng, mẹ chịu không nổi, ánh mắt mẹ long lanh, đầy ngượng ngùng. “Chồng… chồng ơi…” mẹ thì thầm, giọng nhỏ nhẹ, như thể mẹ đang đánh đổi lòng tự trọng để làm tôi vui. Tôi sung sướng, cặc tôi cứng hơn, cọ mạnh vào mông mẹ. “Nói nữa đi, vợ. Nói chồng ngoan, đừng phá vợ,” tôi ra lệnh, tay vẫn bóp vú mẹ, cảm nhận sự mềm mại.

Mẹ thở hổn hển, ánh mắt mẹ vừa ngượng vừa cam chịu. “Chồng ngoan… đừng phá vợ nữa… để vợ nấu ăn…” mẹ nói, giọng run run, nhưng đầy cám dỗ. Tôi cười lớn, sung sướng đến phát điên, hôn lên cổ mẹ, rồi buông mẹ ra, để mẹ tiếp tục nấu. Mẹ quay lại bếp, đôi má đỏ ửng, ánh mắt lảng tránh, nhưng tôi biết, mẹ đã chấp nhận vai trò “vợ” tôi, dù chỉ trong căn phòng trọ này.

Hai mẹ con, à không, hai vợ chồng, ngồi ăn sáng cùng nhau. Mẹ nấu cơm chiên trứng, thơm lừng, nhưng tôi chỉ muốn nhìn mẹ, muốn bóp vú mẹ, muốn đâm cặc vào lồn mẹ lần nữa. Mẹ ăn chậm, ánh mắt mẹ thoáng lo lắng, như vẫn nghĩ đến viên thuốc tránh thai. Tôi nắm tay mẹ, nói: “Mẹ, đừng lo. Nếu có gì, con sẽ chăm sóc mẹ.” Mẹ nhìn tôi, ánh mắt mẹ phức tạp, rồi gật đầu, nhưng tôi biết, mẹ vẫn sợ.

Ăn xong, tôi rửa chén, còn mẹ dọn dẹp. Tôi cố tình đứng gần mẹ, cọ cặc vào mông mẹ, làm mẹ giật mình, nhưng mẹ chỉ cười nhẹ, không mắng. Tôi biết, sau đêm qua, mẹ đã thay đổi, đã chấp nhận tôi, dù lòng mẹ vẫn đầy lo lắng. Tôi hôn lên má mẹ, nói: “Vợ ngoan lắm, chồng thương vợ.” Mẹ đỏ mặt, đẩy tôi ra, thì thầm: “Nam, đi học đi, đừng có nghịch nữa.” Nhưng giọng mẹ không giận, chỉ như trêu đùa.

Tôi chuẩn bị sách vở, rồi sang phòng Tuyết, như mọi ngày. Tuyết đã đợi sẵn, mặc cái áo sơ mi trắng, váy xanh, tóc buộc cao, nụ cười tươi như hoa. “Anh Nam, đi thôi, trễ bây giờ!” Tuyết nói, giọng ríu rít, kéo tay tôi. Tôi cười, đạp xe, chở Tuyết đi học, cô bé ngồi sau, ôm eo tôi, kể chuyện trường lớp. Nhưng trong đầu tôi, chỉ có mẹ, chỉ có cái lồn ướt át, tiếng mẹ gọi “chồng”, và cảm giác xuất tinh trong mẹ.

Tuyết ngây thơ, không biết gì về bí mật giữa tôi và mẹ. Cô bé kể chuyện, cười đùa, nhưng tôi chỉ gật đầu, trả lời qua loa. Tôi thích Tuyết, thích sự trong sáng của cô bé, nhưng mẹ là ngọn lửa trong lòng tôi, là “vợ” tôi. Tôi bối rối, không biết mình muốn gì. Tôi hứa với mẹ sẽ yêu Tuyết trong sáng, nhưng sau đêm qua, tôi chỉ muốn mẹ, chỉ muốn đụ mẹ, muốn mẹ mãi mãi là của tôi.

Trên đường đi học, Tuyết hỏi: “Anh Nam, dạo này anh lạ lắm, hay nghĩ gì vậy?” Tôi giật mình, cười gượng: “Không có gì, tại bài vở nhiều thôi.” Tuyết gật đầu, nhưng ánh mắt cô bé thoáng chút lo lắng, như thể cô bé cảm nhận được tôi đang giấu điều gì đó. Tôi thở dài, cố tập trung vào con đường, nhưng hình ảnh mẹ, với cái vú căng tròn, cái lồn hồng hào, cứ hiện lên, làm cặc tôi cứng lên ngay cả khi đang đạp xe.

Sau đêm tôi lần đầu tiên đụ mẹ, mọi thứ giữa hai mẹ con thay đổi hoàn toàn. Mẹ trở thành “vợ” tôi, dù chỉ trong căn phòng trọ nhỏ bé này, nơi ánh đèn vàng khè và tiếng quạt máy che giấu bí mật kinh khủng của chúng tôi. Mỗi đêm, tôi ôm mẹ, hôn mẹ, và đâm cặc vào lồn mẹ, cảm nhận sự ướt át, nóng hổi siết chặt quanh tôi. Mẹ rên khẽ, gọi tôi là “chồng” trong những khoảnh khắc cao trào, dù ban ngày, mẹ vẫn cố giữ vai trò người mẹ, nấu cơm, giặt đồ, hỏi han bài vở. Nhưng mỗi khi đêm xuống, mẹ lại là của tôi, là người phụ nữ tôi khao khát.

Mẹ lo lắng sau cái đêm tôi xuất tinh trong lồn mẹ, nên mẹ uống thuốc tránh thai đều đặn. Mỗi sáng, tôi thấy mẹ lén lấy viên thuốc từ túi nhỏ, uống với cốc nước, ánh mắt mẹ thoáng chút sợ hãi, như vẫn nghĩ đến viễn cảnh mang thai. “Nam, con phải cẩn thận, không được như thế nữa,” mẹ nói, giọng nghiêm khắc, nhưng tôi chỉ cười, ôm mẹ, thì thầm: “Vợ ngoan, chồng biết rồi.”

Mẹ đỏ mặt, đẩy tôi ra, nhưng tôi biết, mẹ cũng bị cuốn vào ngọn lửa dục vọng này, dù mẹ cố kìm nén.

Mỗi đêm, tôi đụ mẹ, đôi khi chậm rãi, cảm nhận từng nhịp lồn mẹ siết chặt cặc tôi, đôi khi mạnh bạo, làm mẹ rên lớn, cong người, van xin: “Chồng ơi… mạnh nữa đi…” Tôi bắt mẹ nói những lời dâm đãng, “Đụ vợ đi, chồng… chơi lồn vợ mạnh đi…” và mẹ, dù ngượng ngùng, vẫn làm tôi vui, vẫn gọi tôi là chồng. Những khoảnh khắc ấy, dưới ánh đèn vàng khè, trong tiếng quạt máy kêu rè rè, như một thế giới riêng, nơi chỉ có tôi và mẹ, không ai có thể xen vào.

Nhưng bên ngoài căn phòng trọ, cuộc sống vẫn tiếp diễn. Tuyết, cô bé xinh xắn ở phòng bên, vẫn đi học chung với tôi, vẫn ngồi sau xe, ôm eo tôi, kể chuyện ríu rít. Tôi thích Tuyết, thích nụ cười ngây thơ, giọng nói trong trẻo của cô bé, nhưng mỗi lần Tuyết chạm vào tôi, tôi lại nghĩ đến mẹ, đến cái lồn ướt át, đến tiếng mẹ gọi “chồng”. Tôi bối rối, cố giữ lời hứa với mẹ, yêu Tuyết trong sáng, nhưng lòng tôi chỉ muốn mẹ, chỉ muốn đụ mẹ mỗi đêm.

Rồi một ngày, mọi thứ thay đổi. Một buổi chiều, mẹ nhận được điện thoại từ quê. Giọng mẹ run run, ánh mắt mẹ lo lắng. “Ba con bệnh nặng, mẹ phải về quê ngay,” mẹ nói, giọng nghẹn lại. Tôi sững sờ, không biết nói gì, chỉ nắm tay mẹ, hỏi: “Ba sao rồi, mẹ? Mẹ đi bao lâu?” Mẹ lắc đầu, ánh mắt mẹ đỏ hoe, “Mẹ không biết, Nam. Nhưng mẹ phải về, ba con cần mẹ.”

Tôi biết, ba tôi, người đã rời xa mẹ từ lâu, giờ đang bệnh nặng, và mẹ, dù đau lòng, vẫn phải làm tròn trách nhiệm. Nhưng trong lòng tôi, tôi sợ, sợ mẹ đi rồi sẽ không quay lại, sợ những đêm tôi ôm mẹ, đụ mẹ, sẽ chỉ còn là ký ức. “Mẹ… con sẽ làm sao nếu mẹ đi?” Tôi hỏi, giọng run run, như một đứa trẻ sợ mất mẹ.

Mẹ nhìn tôi, ánh mắt mẹ dịu dàng, nhưng đầy cảm xúc. “Nam, con lớn rồi. Con phải học tốt, phải sống đúng. Mẹ sẽ về khi ba ổn hơn,”

- Gel bôi trơn durex dùng cho sex toy, quan hệ hậu môn, khô âm đạo -

Bài viết liên quan

Xem nhiều

Mới nhất