back to top

Chung trọ – Tác giả Cửu Long Di Quan

- Durex siêu mỏng chống xts, chân thật tăng khoái cảm -
Phần 23: Mẹ Thưởng Cho Tôi

Trưa nay. Tôi ngồi trên chiếc ghế nhựa cũ kỹ, tay cầm tờ giấy kiểm tra với con điểm 10 đỏ chói, lòng ngập tràn niềm tự hào xen lẫn phấn khích. Mẹ xinh đẹp của tôi ngồi đối diện, đôi mắt sáng long lanh khi nhìn vào bài kiểm tra. Nụ cười của mẹ, rạng rỡ và dịu dàng, như xua tan cái không khí ngột ngạt của căn phòng chật chội. Ở tuổi 38, mẹ vẫn đẹp, đẹp đến mức khiến tim tôi đập rộn ràng mỗi khi nhìn vào. Mái tóc đen mượt buông xõa, làn da trắng mịn như tơ, và đôi môi đỏ mọng lúc nào cũng như đang khơi gợi những ý nghĩ bậy bạ trong đầu tôi.

“Nam, con giỏi lắm! Mẹ tự hào về con,” mẹ nói, giọng ấm áp, bàn tay khẽ vuốt tóc tôi. Cử chỉ ấy, thân thương như ngày tôi còn bé, nhưng giờ đây lại khiến lồng ngực tôi như bùng lên một ngọn lửa. Tôi không còn là cậu nhóc ngây thơ ngày nào. Mẹ là tất cả đối với tôi – vừa là người mẹ dịu dàng, vừa là người làm cho tôi điên đảo, giúp tôi khám phá những điều mới mẻ về tình dục.

Không suy nghĩ thêm, tôi đứng dậy, bước đến ôm chầm lấy mẹ. Cơ thể mẹ mềm mại, ấm áp, mang theo mùi hương đàn bà quen thuộc đến lạ. Tôi cúi xuống, đặt lên môi mẹ một nụ hôn, sâu, dài, như muốn hòa tan cả hai vào khoảnh khắc ấy. Mẹ khẽ giật mình, đôi tay đặt lên ngực tôi như muốn đẩy ra, nhưng rồi lại chần chừ. Đôi môi mẹ đáp lại, nhẹ nhàng, rồi dần trở nên mãnh liệt, như thể mẹ cũng bị cuốn vào dòng cảm xúc ấy.

Tôi khẽ nói “Mẹ, lưỡi…” Mẹ hiểu ý, ngập ngừng một chút rồi thè lưỡi ra, tôi lập tức ngậm lấy mà mút như tre con mút kẹo. Vừa mút lưỡi mẹ vừa kéo ra khiến lưỡi mẹ bị kéo dài ra. Có lẽ tôi làm mạnh quá, mẹ nhăn mặt, đánh nhẹ vào ngực tôi. “Nam… nhẹ thôi…”

Nhưng tôi đâu nghe, tôi cứ bú liếm cái lưỡi mẹ một cách say mê. Nước bọt cả hai cứ trào ra, chảy xuống cầm mẹ. Nước bọt mẹ thật sự ngon ngọt với tôi.

Nụ hôn kéo dài, đến mức mẹ phải ngả đầu ra sau, thở hổn hển, đôi má ửng hồng. Hơi thở mẹ gấp gáp, như thể mẹ đang cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhưng ánh mắt mẹ lại nói điều ngược lại – một sự bối rối không thể che giấu.

“Nam… con…” mẹ thì thầm, giọng run run, ánh mắt vừa trách móc vừa bối rối. Nhưng trong ánh mắt ấy, tôi thấy một sự phức tạp và say mê. Tôi mỉm cười, một nụ cười tinh nghịch, rồi nói: “Mẹ, con sẽ cố học giỏi hơn nữa, để mẹ luôn tự hào về con.”

Mẹ nhìn tôi, nụ cười trên môi mẹ thoáng chút ngượng ngùng, như đang cố kéo câu chuyện về hướng bình thường. “Được rồi, con học giỏi thế này, mẹ phải thưởng chứ. Mẹ mua cho con bộ quần áo mới, được không?” Mẹ hỏi, giọng nhẹ nhàng, nhưng tôi thấy mẹ đang cố tránh ánh mắt tôi.

Tôi lắc đầu, làm bộ mặt không hài lòng. “Quần áo mới thì có gì đặc biệt đâu, mẹ,” tôi nói, giọng pha chút trêu đùa, nhưng trong lòng lại đang tính toán điều gì đó táo bạo hơn.

Mẹ nhíu mày, giả vờ suy nghĩ. “Thế thì… điện thoại mới? Được không nè” mẹ nói, giọng pha chút trêu đùa, nhưng tôi biết mẹ đang cố đánh lạc hướng, cố giữ mọi thứ trong khuôn khổ của một người mẹ bình thường.

Tôi tiến sát lại gần mẹ, kề môi vào tai mẹ, thì thầm thật nhỏ: “Mẹ, con không cần quần áo hay điện thoại. Tối nay… con muốn được gần mẹ, thật gần. Con muốn… động phòng với mẹ.” Lời nói vừa thốt ra, tôi cảm thấy tim mình đập thình thịch, vừa hồi hộp vừa phấn khích. Nhưng tôi không thể dừng lại.

Mẹ giật mình, quay phắt lại, đôi mắt mở to, ánh lên sự kinh ngạc xen lẫn giận dữ. “Nam! Con nói bậy cái gì thế hả? Sao mà càng ngày con càng quá đáng!” Mẹ la lên, giọng vừa to vừa run, như thể không tin nổi những lời tôi vừa nói. Đôi má mẹ đỏ bừng, không rõ vì giận hay vì ngượng. Nhưng trong ánh mắt mẹ, tôi thấy một chút gì đó không phải là sự tức giận hoàn toàn. Có một chút bối rối, một chút ngập ngừng, như thể mẹ đang đấu tranh với chính mình, đang cố giữ lấy chút lý trí còn sót lại.

Tôi cười, không chút sợ hãi. Dạo gần đây, tôi hay nói những câu bậy bạ với mẹ. Lúc đầu, mẹ mắng tôi dữ lắm, gần như muốn đuổi tôi ra khỏi phòng mỗi khi tôi vượt quá giới hạn. Nhưng dần dần, mẹ dường như đã quen. Có khi, tôi cảm nhận được một sự chấp nhận ngầm, như thể mẹ cũng đang bị cuốn vào những cảm xúc cấm kỵ ấy, dù mẹ cố gắng phủ nhận.

Mẹ thở dài, đứng dậy, bước ra góc phòng, làm bộ bận rộn với đống chén bát vừa rửa. “Con đúng là… Mẹ đã ngậm… cho con, còn nuốt cả cái đó… Giờ còn muốn quá đáng hơn… Mẹ không biết phải làm sao với con nữa,” mẹ nói, giọng nhỏ lại, như đang tự nói với chính mình. Tôi ngồi đó, nhìn bóng lưng mẹ, chiếc áo mỏng manh ôm sát cơ thể, để lộ những đường cong hoàn hảo. Lòng tôi lại rạo rực, không thể kìm nén được những ý nghĩ đang trỗi dậy.

Một lúc sau, mẹ quay lại, ánh mắt dịu đi, nhưng vẫn có chút nghiêm nghị. “Thôi được rồi,” mẹ nói, giọng nhẹ nhàng, nhưng vẫn cố giữ vẻ cứng rắn. “Tối nay mẹ sẽ thưởng cho con, nhưng không được quá đáng, nghe chưa? Mẹ nói thật đấy, Nam. Đừng để mẹ phải hối hận với những gì mẹ hy sinh cho con.”

Tôi gật đầu lia lịa, lòng ngập tràn mong chờ. Tôi không biết mẹ định “thưởng” gì, nhưng chỉ cần được gần mẹ, được chạm vào mẹ, với tôi đã là quá đủ.

Tối đến, căn phòng trọ chìm trong ánh sáng mờ mờ của chiếc đèn neon trên trần. Tiếng quạt máy kêu rè rè, làm căn phòng thêm phần huyền ảo. Mẹ lên gác trước. Tôi leo lên sau, nằm cạnh mẹ, gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của mẹ, nhẹ nhàng và ấm áp.

Mẹ mặc một chiếc áo hai dây mỏng, không nội y, như thường lệ khi đi ngủ. Dưới ánh đèn vàng và ánh trăng mờ, cơ thể mẹ như được phủ một lớp ánh sáng dịu dàng, khiến tôi không thể rời mắt.

Lòng tôi rạo rực, như có một ngọn lửa đang cháy âm ỉ, chờ đợi khoảnh khắc mẹ bước lên gác. Tối nay, sau lời hứa “thưởng” của mẹ, tôi biết mọi thứ giữa hai mẹ con sẽ không còn như trước. Tôi vừa hồi hộp, vừa phấn khích, vừa lo sợ.

Tiếng bước chân mẹ vang lên trên cầu thang gỗ, từng bước chậm rãi, như thể mẹ đang do dự. Rồi mẹ xuất hiện, đứng ở đầu cầu thang, dưới ánh đèn vàng mờ nhạt. Mẹ mặc một chiếc áo ngủ hai dây mỏng tang, gần như trong suốt, không một mảnh vải đồ lót bên trong. Qua lớp vải mỏng, tôi có thể thấy rõ từng đường nét cơ thể mẹ – những đường cong hoàn hảo, bầu ngực căng tròn, và cả vùng kín mờ ảo nhưng đầy mê hoặc. Mẹ đứng đó, đôi tay khẽ ôm lấy ngực, ánh mắt ngượng ngùng, như thể mẹ vẫn chưa quen với việc để tôi thấy mình trong bộ dạng này. Ở tuổi 38, mẹ vẫn đẹp, đẹp đến mức khiến tim tôi đập thình thịch, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

“Nam… con… đừng nhìn mẹ như thế,” mẹ nói, giọng nhỏ nhẹ, run run, ánh mắt lảng tránh. Nhưng tôi không thể rời mắt. Mẹ, trong bộ đồ ngủ mỏng manh ấy, cộng thêm cái vẻ ngại ngùng kia, thực sự quá đẹp quá dâm đãng. Tôi không đáp, chỉ ngồi dậy, ánh mắt vẫn dán chặt vào vùng lông mu mẹ, như muốn khắc sâu từng chi tiết vào tâm trí.

Không để lãng phí thêm một giây phút nào, tôi đứng dậy, bước nhanh đến bên mẹ, ôm chầm lấy mẹ. Sức mạnh của tuổi trẻ khiến cả hai mẹ con ngã xuống chiếc nệm mỏng, tiếng gỗ kêu cọt kẹt vang lên trong không gian tĩnh lặng. Cơ thể mẹ mềm mại, ấm áp, áp sát vào tôi, khiến tôi gần như mất kiểm soát. Mùi hương sữa tắm quen thuộc của mẹ hòa quyện với hơi thở gấp gáp, làm tôi ngây ngất. “Nam… con… từ từ thôi…” mẹ thì thầm, giọng như van xin, nhưng lại không đủ sức để ngăn tôi lại.

Tôi không trả lời, chỉ cúi xuống, đặt môi lên môi mẹ, hôn mẹ một cách mãnh liệt, như muốn nuốt trọn mẹ vào lòng. Mẹ khẽ giật mình, nhưng rồi đôi môi mẹ đáp lại, nhẹ nhàng, rồi dần trở nên mạnh mẽ, như thể mẹ cũng bị cuốn vào dòng cảm xúc ấy. Nụ hôn kéo dài, sâu đậm, đến mức tôi cảm nhận được hơi thở mẹ trở nên gấp gáp, đôi tay mẹ siết chặt vai tôi, như đang cố giữ lấy chút lý trí cuối cùng.

Tôi rời môi mẹ, trượt xuống, hôn lên má mẹ, rồi xuống cổ mẹ, tôi liếm nhiệt tình, không để sót một cm da thịt nào. Hơi thở mẹ nóng rực, từng nhịp thở hòa lẫn với tiếng quạt máy kêu rè rè. Mẹ cứ ú ớ trong miệng. Tôi tiếp tục, môi tôi lướt xuống ngực mẹ, qua lớp áo mỏng manh. Tôi kéo nhẹ dây áo xuống, để lộ bầu ngực căng tròn, trắng ngần, như hai cái bánh bao to. Tôi cúi xuống, ngậm lấy một bên núm vú, cảm nhận sự mềm mại ấy, ngon quá… Mẹ run lên, một tiếng rên nhỏ thoát ra từ đôi môi mẹ, dù mẹ cố kìm nén. “Nam… đừng…” mẹ thì thầm, nhưng bàn tay mẹ lại vô thức đặt lên đầu tôi, không đẩy ra, mà như giữ tôi lại.

Tôi tiếp tục, môi và lưỡi tôi khám phá từng cm da thịt của mẹ, từ ngực xuống bụng, chậm rãi, tôi liếm đến đâu mẹ rùng mình đến đó, nước bọt tôi đã ướt đẫm da thịt mẹ.

Bàn tay tôi lướt xuống, chạm vào eo mẹ, cảm nhận sự mềm mại của cơ thể mẹ qua lớp áo mỏng. Mẹ không phản ứng, chỉ nằm im, hơi thở mẹ trở nên gấp gáp hơn.

Tôi cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên vai mẹ, rồi từ từ trượt xuống cổ mẹ. Hơi thở mẹ càng lúc càng nặng nhọc, đôi tay mẹ siết chặt mép giường, như đang cố giữ lấy chút lý trí cuối cùng. “Nam… con…” mẹ thì thầm, giọng như van xin, nhưng lại không đủ sức để ngăn tôi lại. Tôi cảm nhận được sự giằng xé trong giọng nói ấy.

Bàn tay tôi tiếp tục khám phá, lướt xuống bụng mẹ, rồi chạm vào vung mu lồn mềm mại bên dưới. Mẹ run lên, mạnh hơn, nhưng vẫn không đẩy tôi ra. Hơi thở mẹ trở nên gấp gáp, như thể mẹ đang cố kìm nén một cơn sóng cảm xúc. Tôi cảm nhận được sự ẩm ướt qua lớp vải mỏng, và điều đó khiến tim tôi đập mạnh hơn, như muốn nổ tung trong lồng ngực.

“Nam… đừng…” mẹ thì thầm, giọng yếu ớt, nhưng bàn tay mẹ vẫn đặt trên đầu tôi, không có ý định ngăn cản. Tôi biết, mẹ đang bị cuốn vào dòng cảm xúc ấy, dù mẹ cố gắng phủ nhận. Tôi tiếp tục, từng động tác chậm rãi, như muốn khắc sâu từng giây phút này vào tâm trí. Mẹ cắn môi, cố kìm những tiếng rên, nhưng cơ thể mẹ lại phản ứng, ngả sát vào tôi hơn.

Khi tôi đến vùng cấm địa, mẹ đột nhiên khép chặt đùi, bàn tay mẹ che lại, ánh mắt ngượng ngùng xen lẫn lo sợ. “Nam… không… chỗ đó…” mẹ nói, giọng run run, như thể mẹ đang cố bảo vệ chút ranh giới cuối cùng.

Nhưng tôi không dừng lại. Tôi nhẹ nhàng gỡ tay mẹ ra, nhìn vào mắt mẹ, như muốn xin phép. Mẹ lặng im, ánh mắt mẹ phức tạp, vừa giận dữ, vừa bối rối, và cả một chút gì đó như cam chịu. Cuối cùng, mẹ buông tay, để tôi tự do chiêm ngưỡng. Trước mắt tôi, vùng kín của mẹ hiện ra, hai mép hồng hào, thơm tho, và ướt át, như một đóa hoa đang nở rộ dưới ánh trăng. Bây giờ lồn mẹ đang ở ngay trước mặt tôi, chân thật, xinh đẹp. Nó đã ướt nhẹp từ bao giờ rồi. Tôi gần như không thở nổi, một tiếng gầm khẽ thoát ra từ cổ họng tôi, như một con thú bị đánh thức.

Không kìm được, tôi cúi xuống, ngậm lấy lồn mẹ, lưỡi đảo qua lại, tôi khám phá từng ngóc ngách, từng đường nét. Mẹ cong người, một tiếng rên lớn thoát ra, không còn kìm nén được nữa. “Nam… ôi… con…” mẹ thì thầm, giọng lạc đi vì khoái cảm. Cơ thể mẹ run rẩy, đôi tay mẹ bấu chặt vào nệm, như đang cố níu lấy một điểm tựa giữa cơn sóng cảm xúc. Tôi vừa liếm vừa mút cái hột le của mẹ. Nước từ lồn mẹ tuôn ra, càng lúc càng nhiều, và tôi, như bị mê hoặc, húp lấy từng giọt, cảm nhận sự ngọt ngào ấy.

Tiếng xì xụp phát ra trong căn phòng trọ. Mẹ Hằng xinh đẹp của tôi nằm đó, chân dạng ra thành tư thế chữ M, hai tay mẹ tự cầm vào đùi mình, khoe trọn vẹn cái lồn xinh đẹp đang không ngừng tuôn ra dâm thuỷ. Còn tôi, thằng con hư hỏng giờ đang úp mặt vào đó. Tôi say mê húp từng ngụm dâm thuỷ từ mẹ. Mẹ dường như không thể chịu nổi, rên lên thành tiếng “A… a… Mẹ… không… Con ơi… Nam…”

Tôi đâu dễ tha cho mẹ, đầu lưỡi tách mở 2 đôi môi lồn trơn ướt, lại một lần nữa thăm dò vào trong lỗ thịt khít khao, khuấy đảo một hồi. Dâm thủy vốn đã tràn ra càng chảy nhiều hơn, như dòng suối nguồn không ngừng tuôn ra.

“Nam… Ưm…” Mẹ càng giãy giụa, tôi liếm lại càng ra sức. Đầu lưỡi ấn vào hột le trơn mượt đó, cọ xát một hồi, người mẹ ưỡn lên, một luồng chất lỏng trong suốt dính nhớp bắn mạnh ra, phun đầy lên mặt tôi.

Tôi có chút ngây người, không ngờ phản ứng của mẹ lại mãnh liệt như vậy. Tôi không nhịn được ngẩng đầu nhìn lại, vừa hay chạm phải ánh mắt mẹ. Trán mẹ rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, hai má ửng hồng, ánh mắt hoảng loạn, ngơ ngác nhìn tôi, có chút mờ mịt luống cuống. Trên mặt tôi bị mẹ bắn đầy một mảng dâm thủy, theo gò má tí tách chảy xuống.

Chỉ sau khoảng 5 phút tôi tập trung tấn công. Đột nhiên mẹ trợn mắt, kêu lên 1 tiếng rõ to “Ôi… AAAAA… Mẹ ra…”

Mẹ lên đỉnh, cơ thể mẹ căng cứng, giật giật mấy cái rồi thả lỏng, nước lồn mẹ tuôn ra nhiều lắm, lần này nó sền sệt, tôi không để phí, vội vàng húp hết. Tôi không cảm thấy ghê tởm chút nào, giờ phút này, nó ngon một cách kỳ lạ. Hơi thở mẹ gấp gáp, như thể mẹ vừa trải qua một cơn bão.

Tôi lúc này mặt đã ướt nhẹp nước lồn mẹ, ngẩng lên, nhìn mẹ. Đôi mắt mẹ khép hờ, long lanh như sắp khóc, nhưng trên môi mẹ lại thoáng một nụ cười, vừa mãn nguyện vừa bối rối. “Nam… con… làm mẹ trở nên hư hỏng rồi, mẹ không biết nữa…” mẹ thì thầm, giọng yếu ớt, như thể mẹ đang tự hỏi điều gì vừa xảy ra.

- Gel bôi trơn durex dùng cho sex toy, quan hệ hậu môn, khô âm đạo -

Bài viết liên quan

Xem nhiều

Mới nhất