Sau cái đêm điên rồ ấy, khi tôi và mẹ vượt qua mọi giới hạn, mẹ đã nói thẳng: “Một tuần nữa, Nam. Chỉ một lần nữa thôi.” Giọng mẹ lúc đó cứng như đá, không phải kiểu mắng mỏ như mọi khi, mà là kiểu mẹ đang cố giữ mình lại, kéo cả hai mẹ con về đúng vai trò mẹ con. Nhưng mẹ đâu biết, cái đêm ấy, với lồn mẹ hồng hào, ướt nhẹp, cặc tôi căng cứng, và những tiếng rên của mẹ, đã in sâu vào đầu tôi, không cách nào xóa được. Tôi chỉ muốn được đụ mẹ, được ôm mẹ, được chìm vào mẹ lần nữa.
Cả tuần đó, mẹ vẫn sống bình thường, vẫn nấu cơm, giặt đồ, vẫn thay đồ ngay trước mặt tôi. Mỗi lần mẹ cởi áo, để lộ cái lưng trắng, cái eo thon, hay cái vú căng mọng, tôi chỉ muốn lao tới, đè mẹ ra mà bú, mà liếm. Nhưng mẹ không cho, tuyệt đối không. “Nam, mẹ nói rồi, một tuần nữa,” mẹ nhắc đi nhắc lại, ánh mắt nghiêm khắc, nhưng tôi thấy, đôi khi mẹ nhìn tôi, mắt mẹ thoáng chút gì đó không phải giận dữ. Có khi là ngượng, có khi là… khao khát, giống như tôi.
Tôi khổ sở, cặc tôi cứng lên mỗi đêm, chỉ nghĩ đến lồn mẹ thôi là đã không chịu nổi.
Căn phòng trọ chật chội vẫn y như cũ, với cái đèn tròn lủng lẳng trên trần. Tôi, nằm trên cái giường gỗ cũ kỹ, tấm nệm mỏng dính không đủ che cái cảm giác cấn cấn của ván gỗ. Trong đầu tôi, hình ảnh mẹ Diễm Hằng, vẫn luôn hiện lên – cái lồn hồng hào, ướt nhẹp, cái vú căng tròn, và những tiếng rên của mẹ mỗi cuối tuần, khi chúng tôi chìm vào những khoảnh khắc cấm kỵ. Nhưng giờ đây, một hình bóng khác cũng len lỏi vào tâm trí tôi: Tuyết, cô bé xinh xắn ở dãy trọ bên cạnh.
Chuyện bắt đầu từ một buổi chiều, khi tôi đang ngồi học trên gác thì nghe tiếng hét thất thanh từ phòng bên. Tôi chạy sang, thấy Tuyết, một cô bé nhỏ nhắn, da trắng, tóc dài, đang đứng trên ghế, mặt tái mét vì sợ. Một con chuột nhỏ xíu chạy loăng quăng dưới sàn. Không suy nghĩ nhiều, tôi lao vào, như một th heroism, bắt con chuột bằng tay không, quăng nó ra ngoài. Tuyết nhìn tôi, mắt tròn xoe, vừa cảm ơn vừa ngượng ngùng. “Cảm ơn anh Nam… em sợ chuột lắm,” cô bé nói, giọng lí nhí, đôi má hồng hồng.
Từ đó, tôi và Tuyết bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Hóa ra, cô bé cũng học chung trường với tôi, cũng từ quê lên thành phố trọ học, sống một mình trong căn phòng trọ nhỏ xíu bên cạnh. Hoàn cảnh giống nhau, cả hai đứa đều cô đơn, nên chúng tôi nhanh chóng thân thiết. Mỗi sáng, tôi và Tuyết đi học chung, ngồi sau xe đạp của tôi, cô bé ôm nhẹ eo tôi, giọng nói ríu rít kể đủ chuyện trên trời dưới đất. Tuyết xinh, mắt to, nụ cười tươi, và cái cách cô bé ngượng ngùng nhìn tôi khiến lòng tôi rạo rực, nhưng cũng làm tôi bối rối. Vì mỗi tối, khi trở về phòng trọ, tôi vẫn ôm mẹ ngủ, mẹ trần truồng, cơ thể mẹ nóng rực áp vào tôi, khiến cặc tôi cứng lên không kìm được.
Mẹ vẫn giữ lời, chỉ cho tôi “thưởng” vào cuối tuần. Mỗi thứ bảy, mẹ lại trèo lên gác, đôi khi trần truồng như lần trước, đôi khi mặc cái áo ngủ mỏng tang, để lộ cái lồn hồng hào và cái vú căng mọng. Mẹ quỳ xuống, bú cặc tôi, liếm láp, ngậm hai hòn dái, đẩy sâu vào họng mẹ, như thể muốn làm tôi điên lên. Chúng tôi thường làm tư thế 69, tôi liếm lồn mẹ, húp hết nước dâm ướt át, còn mẹ ngậm cặc tôi, nuốt hết những gì tôi bắn ra. Nhưng đến giờ, tôi vẫn chưa được đụ mẹ, chưa được đâm cặc vào cái lồn mọng nước ấy, dù tôi khao khát đến phát điên. Mẹ luôn dừng lại đúng lúc, ánh mắt mẹ nghiêm khắc: “Nam, chỉ thế này thôi. Không được đi xa hơn.”
Những khoảnh khắc với mẹ khiến tôi thỏa mãn, nhưng cũng làm tôi thèm khát nhiều hơn. Mỗi đêm, khi ôm mẹ ngủ, tôi cảm nhận cơ thể mẹ, cái vú mềm mại, cái lồn ướt át chỉ cách tôi một cái chạm tay, nhưng mẹ không cho phép. “Một tuần nữa, Nam,” mẹ luôn nhắc, giọng cứng rắn, nhưng tôi thấy mắt mẹ long lanh, như thể mẹ cũng đang kìm nén.
Trong khi đó, Tuyết mang đến một niềm vui mới. Mỗi tối, sau khi học bài xong, tôi nhắn tin với Tuyết. Cô bé kể chuyện học hành, chuyện quê nhà, chuyện mấy con mèo hoang hay lảng vảng quanh dãy trọ. Tôi cười, trêu cô bé, nhưng trong lòng lại bối rối. Tuyết ngây thơ, trong sáng, khác hẳn với những khoảnh khắc cấm kỵ với mẹ. Có lúc, tôi nghĩ, nếu tôi thích Tuyết, có khi tôi sẽ quên được mẹ, quên được cái lồn hồng hào ấy. Nhưng rồi, mỗi lần mẹ trèo lên gác, quỳ trước tôi, bú cặc tôi, mọi ý nghĩ về Tuyết tan biến. Tôi chỉ muốn mẹ, muốn đụ mẹ, muốn tất cả của mẹ.
Mấy ngày nay, mẹ có gì đó khác lạ, khiến lòng tôi vừa rạo rực vừa bối rối.
Mẹ dịu dàng hơn, chăm sóc tôi kỹ hơn. Buổi tối, khi đi ngủ, mẹ không chỉ nằm cạnh mà còn chủ động ôm chặt tôi, cơ thể mẹ nóng rực, cái vú mềm mại áp vào ngực tôi, khiến cặc tôi cứng lên không kìm được. Tôi còn để ý mẹ mua thêm mỹ phẩm – son môi, phấn má, mấy thứ mà trước giờ mẹ ít khi dùng. Mẹ vẫn nấu cơm, giặt đồ, hỏi han bài vở, nhưng mỗi lần tôi đi ngang, cố tình bóp mông mẹ, mẹ không mắng như trước. Mẹ chỉ cười nhẹ, cái cười ngượng ngùng nhưng không trách móc, khiến tôi càng thèm khát, càng muốn đè mẹ ra mà đụ ngay lúc đó.
Bên cạnh mẹ, hình bóng Tuyết, cô bé xinh xắn ở phòng trọ bên cạnh, cũng làm tôi bối rối. Tôi và Tuyết ngày càng thân, mỗi sáng đạp xe đi học chung, cô bé ngồi sau, ôm eo tôi, giọng ríu rít kể chuyện. Tối nào tôi cũng nhắn tin với Tuyết, cười đùa qua những câu chuyện ngây thơ. Nhưng mỗi lần mẹ trèo lên gác, trần truồng, quỳ trước tôi, bú cặc tôi, liếm hai hòn dái, hay khi chúng tôi làm tư thế 69, tôi lại quên hết Tuyết. Tôi chỉ muốn mẹ, muốn cái lồn ướt át của mẹ, dù đến giờ, tôi vẫn chưa được đụ mẹ, chưa được đâm cặc vào cái lồn mọng nước ấy.
Hôm nay là chủ nhật, ngày nghỉ hiếm hoi tôi được ở nhà cả ngày. Tôi thức dậy muộn, nằm dài trên gác, đầu óc vẫn mơ màng về đêm thứ bảy, khi mẹ quỳ trước tôi, ngậm cặc tôi, nuốt hết những gì tôi bắn ra. Tôi nghe tiếng mẹ lạch cạch dưới bếp, mùi cơm chiên thơm lừng bay lên. Tôi lết xuống, định bụng ăn sáng rồi ngủ tiếp, nhưng khi thấy mẹ, tôi đứng hình.
Mẹ không mặc gì, hoàn toàn trần truồng. Làn da trắng mịn lấp lánh dưới ánh sáng ban ngày, cái vú căng tròn, núm vú hồng hồng, và cái lồn hồng hào, mọng nước, như một đóa hoa đang mời gọi. Mẹ đứng đó, tay cầm đĩa cơm chiên, nhìn tôi, ánh mắt vừa ngượng vừa tinh nghịch. “Nam, con thích mẹ như thế này không?” Mẹ hỏi, giọng nhỏ nhẹ, nhưng đầy cám dỗ.
Tôi nuốt nước bọt, cặc tôi cương lên ngay tức thì. “Thích… con thích lắm, mẹ,” tôi nói, giọng khàn khàn, mắt không rời khỏi cơ thể mẹ. Mẹ cười, cái cười khiến lòng tôi như bốc cháy. “Vậy con cũng cởi hết đi. Hôm nay chủ nhật, mẹ con mình thoải mái một chút,” mẹ nói, giọng nhẹ nhàng, như thể đây là chuyện bình thường.
Tôi không chần chừ, cởi phăng cái áo thun và quần đùi, để lộ cặc tôi đang cương cứng. Mẹ nhìn, mắt mẹ thoáng chút ngượng, nhưng rồi mẹ cười, bước đến đặt đĩa cơm chiên lên bàn. “Ăn đi, nguội bây giờ,” mẹ nói, giọng dịu dàng, nhưng tôi thấy mẹ đang cố che giấu sự bối rối.
Hai mẹ con ngồi ăn cơm, không một mảnh vải che thân. Tôi nhìn mẹ, cái vú căng tròn, cái lồn hồng hào, và cặc tôi cứ cứng mãi, không chịu xẹp. Mẹ cũng nhìn tôi, ánh mắt mẹ vừa dịu dàng vừa như có lửa. Ăn được vài miếng, tôi không kìm được, đứng dậy, lại gần mẹ, bóp mông mẹ. Mẹ cười khẽ, không đẩy tay tôi ra, chỉ nói: “Ăn xong đã, nghịch ngợm gì mà lắm thế.” Nhưng giọng mẹ không trách móc, chỉ như trêu đùa.
Ăn xong, mẹ đứng dậy, dọn dẹp, tôi đi theo, cố tình chạm vào mẹ. Tôi bóp vú mẹ, lướt tay xuống lồn mẹ, cảm nhận sự ướt át. Mẹ không phản kháng, chỉ cười nhẹ, rồi đẩy tay tôi ra. “Nam, từ từ. Hôm nay mẹ con mình chơi vui vẻ, không cần vội,” mẹ nói, giọng ngọt ngào, khiến tôi càng thèm khát.
Chúng tôi chơi đùa, như hai đứa trẻ, nhưng không có quần áo. Mẹ chạy quanh phòng, tôi đuổi theo, ôm mẹ từ phía sau, cặc tôi cọ vào mông mẹ. Mẹ cười lớn, quay lại, đẩy tôi ngã xuống giường, rồi nằm đè lên tôi. “Con hư quá, Nam,” mẹ nói, giọng trêu đùa, nhưng tôi thấy mắt mẹ long lanh, như đang tận hưởng khoảnh khắc này.
Tôi ôm mẹ, hôn mẹ, môi tôi lướt xuống cổ mẹ, rồi xuống vú mẹ. Tôi ngậm núm vú, bú mạnh, lưỡi tôi liếm quanh, cảm nhận sự mềm mại. Mẹ rên khẽ, tay mẹ bấu vào vai tôi, như đang cố kìm nén. “Nam… con…” mẹ thì thầm, giọng lạc đi. Tôi không dừng lại, tay tôi lướt xuống lồn mẹ, ngón tay chạm vào, cảm nhận sự ướt át. Mẹ cong người, rên lớn, nước dâm tuôn ra, thấm đẫm tay tôi.
Tôi muốn đâm cặc vào lồn mẹ, muốn đụ mẹ ngay lúc đó, nhưng mẹ nắm tay tôi, lắc đầu. “Nam, chưa được. Chỉ thế này thôi,” mẹ nói, giọng nghiêm khắc, nhưng mắt mẹ lại đầy khao khát. Tôi gật đầu, dù lòng vẫn thèm khát.